Bóng ma trên ngọn đồi
Một chiều tháng Tư năm 1970, tại căn cứ quân sự của Mỹ ở Phú Tài, thuộc vùng ngoại vi thị xã Quy Nhơn…
Một chiều tháng Tư năm 1970, tại căn cứ quân sự của Mỹ ở Phú Tài, thuộc vùng ngoại vi thị xã Quy Nhơn…
Mưa rây bụi lên dòng đêm bồng bềnh sương khói. Con thuyền trôi chầm chậm trên dải sông đen thẫm kiếm tìm chốn đậu…
Hôm nay, Đan nhận được lá thư thứ hai kể từ ngày nàng lớn lên. Nó ngoan ngoãn và ngay ngắn trong hòm thư phủ bụi…
Người phụ nữ khoảng ngoài ba mươi ở căn phòng đối diện với dáng người mảnh dẻ và khuôn mặt lạnh lùng. Ả không biết cô ta làm nghề gì…
Biển trưa. Nước xanh, sóng trắng tung bọt. Bãi cát nóng rẫy bàn chân. Hoạt cầm lon bia uống dở hướng về phía cuối bãi, như một thói quen…
Lập xuân, khí trời ấm dần. Chồi non hé nụ, vạn vật phơi phới, cũng là lúc đàn én từ phương xa trở về chao lượn ríu rít gọi bầy…
Căn nhà gỗ chàng đang ở nằm trên sườn đồi, một dạo không ai dám bén mảng. Nghe nói chủ nhân của nó là một họa sĩ độc thân…
Gia đình cậu bé có một mảnh đất rộng lắm. Rộng tới mức mỗi ngày cậu bé có thể nhìn thấy được mặt trời mọc ở đằng này và lặn ở đằng kia…
Đi thêm đỗi đường Tánh mới biết mình đã huốt nhà cũ một đoạn rất xa. Anh quay lại đoạn đường mình vừa mới đi qua, cố nhớ ra từng ngóc ngách trên dấu thời gian khắc nghiệt…
Quán cơm nhỏ nằm trong căn ngõ nhỏ ngay sau cổng bệnh viện. Cửa quán treo tấm bảng ghi mấy chữ gọn lỏn: “Cơm bình dân”. Túc gặp Lữ lần đầu ở đây…
Đoàn thuyền rước nước vẫn đang chầm chậm xuôi theo dòng chảy rồi ngoặt về phía bến Trần Gian. Tiếng trống, tiếng chiêng quyện vào nhau lần lượt rơi xuống mặt nước loang loáng…
Anh chàng cẩn thận ngồi vào bàn và nhìn bà Lan Chi với ánh mắt biết ơn khi bà mang khay bánh rán vàng ruộm chầm chậm bước về phía mình…
Quân gọi điện thoại, hỏi Thùy có ở nhà không, Quân sang. Khi đó Thùy đang thừa thãi thời gian, chẳng biết làm gì cho hết ngày.
Quán nằm cuối con ngõ dài ngoắt ngoéo ven ngoại thành, nép bên cây bàng cổ thụ bốn mùa lá reo như hát. Quán nằm ở đó từ bao giờ người ta cũng không nhớ nữa…
Lời tục truyền rằng hơn năm trăm năm trước, thời vua Chiêm còn ngự ở Đồ Bàn, thì X là nghĩa địa của họ.
Một chiều tháng Tư năm 1970, tại căn cứ quân sự của Mỹ ở Phú Tài, thuộc vùng ngoại vi thị xã Quy Nhơn…
Mưa rây bụi lên dòng đêm bồng bềnh sương khói. Con thuyền trôi chầm chậm trên dải sông đen thẫm kiếm tìm chốn đậu…
Hôm nay, Đan nhận được lá thư thứ hai kể từ ngày nàng lớn lên. Nó ngoan ngoãn và ngay ngắn trong hòm thư phủ bụi…
Người phụ nữ khoảng ngoài ba mươi ở căn phòng đối diện với dáng người mảnh dẻ và khuôn mặt lạnh lùng. Ả không biết cô ta làm nghề gì…
Biển trưa. Nước xanh, sóng trắng tung bọt. Bãi cát nóng rẫy bàn chân. Hoạt cầm lon bia uống dở hướng về phía cuối bãi, như một thói quen…
Lập xuân, khí trời ấm dần. Chồi non hé nụ, vạn vật phơi phới, cũng là lúc đàn én từ phương xa trở về chao lượn ríu rít gọi bầy…
Căn nhà gỗ chàng đang ở nằm trên sườn đồi, một dạo không ai dám bén mảng. Nghe nói chủ nhân của nó là một họa sĩ độc thân…
Gia đình cậu bé có một mảnh đất rộng lắm. Rộng tới mức mỗi ngày cậu bé có thể nhìn thấy được mặt trời mọc ở đằng này và lặn ở đằng kia…
Đi thêm đỗi đường Tánh mới biết mình đã huốt nhà cũ một đoạn rất xa. Anh quay lại đoạn đường mình vừa mới đi qua, cố nhớ ra từng ngóc ngách trên dấu thời gian khắc nghiệt…
Quán cơm nhỏ nằm trong căn ngõ nhỏ ngay sau cổng bệnh viện. Cửa quán treo tấm bảng ghi mấy chữ gọn lỏn: “Cơm bình dân”. Túc gặp Lữ lần đầu ở đây…
Đoàn thuyền rước nước vẫn đang chầm chậm xuôi theo dòng chảy rồi ngoặt về phía bến Trần Gian. Tiếng trống, tiếng chiêng quyện vào nhau lần lượt rơi xuống mặt nước loang loáng…
Anh chàng cẩn thận ngồi vào bàn và nhìn bà Lan Chi với ánh mắt biết ơn khi bà mang khay bánh rán vàng ruộm chầm chậm bước về phía mình…
Quân gọi điện thoại, hỏi Thùy có ở nhà không, Quân sang. Khi đó Thùy đang thừa thãi thời gian, chẳng biết làm gì cho hết ngày.
Quán nằm cuối con ngõ dài ngoắt ngoéo ven ngoại thành, nép bên cây bàng cổ thụ bốn mùa lá reo như hát. Quán nằm ở đó từ bao giờ người ta cũng không nhớ nữa…
Lời tục truyền rằng hơn năm trăm năm trước, thời vua Chiêm còn ngự ở Đồ Bàn, thì X là nghĩa địa của họ.
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định