![](https://vannghebinhdinh.vn/wp-content/uploads/2024/07/nguoi-doi-theo-ben-cua-so-nguyen-van-CAn-web134-dai-dien.jpg)
Người dõi theo bên cửa sổ
Bất thình lình nàng quyết định một chuyện. Mẹ anh ta đang ở đó. Nàng sẽ đi qua nhà họ cách đó chỉ một tòa nhà. Nàng sẽ đối mặt với anh ta…
Bất thình lình nàng quyết định một chuyện. Mẹ anh ta đang ở đó. Nàng sẽ đi qua nhà họ cách đó chỉ một tòa nhà. Nàng sẽ đối mặt với anh ta…
Tôi ở một mình trong một căn phòng hẹp và luôn thấy vui sướng. Tôi lục lọi kỹ lưỡng mọi thứ trong phòng. Tôi lục từng góc và khám phá ra mọi thứ…
Một người phụ nữ nằm bất động trên giường bệnh, bà ta có một cuộc sống đáng kính khi còn tại thế, giờ đang yên nghỉ vĩnh viễn…
Gã đỗ xe khuất trong bóng đám cọ, tháo giày, nới lỏng thắt lưng và hạ lưng ghế ngồi cho thoải mái. Lúc này nàng mới để ý chiếc xe tải nhỏ chỉ có hai ghế ngồi…
Gác chắn tàu ở ngoại ô thị trấn trong ánh chiều tà, ba đứa bé cất giọng ríu rít như những chú chim nhỏ và sắc màu của những quả cam rực rỡ bay tung tóe xuống đó…
Lần cuối tôi thấy mẹ mình ở nhà bà là vào hồi tháng Bảy, một ngày Chủ nhật. Tôi đến đây bằng tàu. Tại Motteville, chúng tôi nán lại ga tàu rất lâu…
Tôi bước ra đường ray và tiến lại gần anh, một người đàn ông đen sạm, có bộ râu đen và lông mày khá rậm. Trạm gác của anh ở một nơi hẻo lánh và ảm đạm…
Họ đến quán vào lúc sáu giờ chiều, hôm nay người này đến sớm một phút, hôm sau thì người kia. Họ lịch sự cúi chào mọi phía và chào từng người, chỉ không chào nhau…
Hoshi Shinichi (1926 – 1997) là bậc thầy của truyện khoa học viễn tưởng và là người khai phá thể loại truyện cực ngắn ở Nhật Bản…
Đêm xuống tôi thắp lồng đèn, tụ tập bọn trẻ lại và đi về phía ngọn đồi của người Gypxi. Chúng tôi rời ngôi làng, đi vào vùng tối đen…
Năm đó lễ Phục Sinh đến sớm. Mùa trượt tuyết chỉ vừa mới kết thúc, tuyết vẫn còn trong sân và nước chảy thành dòng…
Bất thình lình – trong cơn hoảng sợ – cô giật mình thức giấc. Chuyện gì vừa xảy ra? Có gì đó rất đáng sợ vừa xảy ra. Không – không có gì cả. Chỉ là một cơn gió mạnh…
Ngày thứ hai đến ngôi làng biển có suối nước nóng, trong lúc Onoda đi tản bộ xuống con đường dọc bờ biển thì bắt gặp một ông lão đang ngồi trong đám cỏ…
Mamzelle Aurlie chưa bao giờ nghĩ đến việc kết hôn. Cô chưa bao giờ yêu. Năm hai mươi tuổi cô đã nhận được một lời cầu hôn…
Cuối cùng, Brodzky muốn con trai ông ta vào học đại học. Có lý do để tôi trở thành thư ký của hiệu sách.
Bất thình lình nàng quyết định một chuyện. Mẹ anh ta đang ở đó. Nàng sẽ đi qua nhà họ cách đó chỉ một tòa nhà. Nàng sẽ đối mặt với anh ta…
Tôi ở một mình trong một căn phòng hẹp và luôn thấy vui sướng. Tôi lục lọi kỹ lưỡng mọi thứ trong phòng. Tôi lục từng góc và khám phá ra mọi thứ…
Một người phụ nữ nằm bất động trên giường bệnh, bà ta có một cuộc sống đáng kính khi còn tại thế, giờ đang yên nghỉ vĩnh viễn…
Gã đỗ xe khuất trong bóng đám cọ, tháo giày, nới lỏng thắt lưng và hạ lưng ghế ngồi cho thoải mái. Lúc này nàng mới để ý chiếc xe tải nhỏ chỉ có hai ghế ngồi…
Gác chắn tàu ở ngoại ô thị trấn trong ánh chiều tà, ba đứa bé cất giọng ríu rít như những chú chim nhỏ và sắc màu của những quả cam rực rỡ bay tung tóe xuống đó…
Lần cuối tôi thấy mẹ mình ở nhà bà là vào hồi tháng Bảy, một ngày Chủ nhật. Tôi đến đây bằng tàu. Tại Motteville, chúng tôi nán lại ga tàu rất lâu…
Tôi bước ra đường ray và tiến lại gần anh, một người đàn ông đen sạm, có bộ râu đen và lông mày khá rậm. Trạm gác của anh ở một nơi hẻo lánh và ảm đạm…
Họ đến quán vào lúc sáu giờ chiều, hôm nay người này đến sớm một phút, hôm sau thì người kia. Họ lịch sự cúi chào mọi phía và chào từng người, chỉ không chào nhau…
Hoshi Shinichi (1926 – 1997) là bậc thầy của truyện khoa học viễn tưởng và là người khai phá thể loại truyện cực ngắn ở Nhật Bản…
Đêm xuống tôi thắp lồng đèn, tụ tập bọn trẻ lại và đi về phía ngọn đồi của người Gypxi. Chúng tôi rời ngôi làng, đi vào vùng tối đen…
Năm đó lễ Phục Sinh đến sớm. Mùa trượt tuyết chỉ vừa mới kết thúc, tuyết vẫn còn trong sân và nước chảy thành dòng…
Bất thình lình – trong cơn hoảng sợ – cô giật mình thức giấc. Chuyện gì vừa xảy ra? Có gì đó rất đáng sợ vừa xảy ra. Không – không có gì cả. Chỉ là một cơn gió mạnh…
Ngày thứ hai đến ngôi làng biển có suối nước nóng, trong lúc Onoda đi tản bộ xuống con đường dọc bờ biển thì bắt gặp một ông lão đang ngồi trong đám cỏ…
Mamzelle Aurlie chưa bao giờ nghĩ đến việc kết hôn. Cô chưa bao giờ yêu. Năm hai mươi tuổi cô đã nhận được một lời cầu hôn…
Cuối cùng, Brodzky muốn con trai ông ta vào học đại học. Có lý do để tôi trở thành thư ký của hiệu sách.
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định