Văn xuôi

Hoa vàng bờ bãi…

Tháng Mười Hai nhuộm vàng bãi bờ bằng màu hoa cải, cả vạt trời vàng ươm theo dòng sông uốn lượn…

Tháng Chạp miên man nhớ thương…

Tôi về quê vào những ngày đầu tiên của tháng Chạp, thong dong trên con đường làng quen thuộc, cảnh vật hiền hòa như muốn ôm trọn tôi vào lòng.

Thuê bao quý khách…

Quân gọi điện thoại, hỏi Thùy có ở nhà không, Quân sang. Khi đó Thùy đang thừa thãi thời gian, chẳng biết làm gì cho hết ngày.

Quán nàng Mưa

Quán nằm cuối con ngõ dài ngoắt ngoéo ven ngoại thành, nép bên cây bàng cổ thụ bốn mùa lá reo như hát. Quán nằm ở đó từ bao giờ người ta cũng không nhớ nữa…

Tục truyền…

Lời tục truyền rằng hơn năm trăm năm trước, thời vua Chiêm còn ngự ở Đồ Bàn, thì X là nghĩa địa của họ.

Tiếng sáo diều cô đơn

(VNBĐ – Truyện ngắn).  1. Trời bắt đầu nhá nhem tối, bà Miền hì hụi nấu xong bữa cơm liền bưng lên gian nhà ngang. Nhìn thấy con trai đang mở tủ như tìm kiếm gì đó, quần áo bị quăng vương vãi khắp nền

Thủ thỉ chuyện Tết…

Một năm trôi đi với bao biến cố, nhưng Tết vẫn là Tết giống như từng tờ lịch cuối cùng của năm cũ đã rơi xuống cho tờ mới tiếp theo vẹn nguyên…

Người lái đò bến Gáo

Thả lưới xong, lão Ngũ khoát tay bơi vòng nữa rồi trườn vào bờ, nhẹ nhàng gối đầu lên vạt cỏ.

Mắt phố

Nếu những ngôi nhà trên phố được liên tưởng như một “khuôn mặt” nào đó thì có lẽ những ô cửa sổ tựa như đôi mắt.

Linh Sương

Đền nhìn ra sông. Nước trời lồng lộng. Cát trắng xóa ánh ỏi dưới nắng đầu mùa. Con thuyền trắng xoay tít giữa dòng rồi mờ nhòe, mất hút vào xoáy nước.

Mơ về ngày nắng hạ

Tôi trở lại quãng đường ấu thơ của chính mình từ những dòng hồi ức tuyệt đẹp khi đang ở một nơi không có mùa hạ

Cách sông

Rất nhiều lần trong hành trình xuôi ngược của mình, tôi bị kẹt bởi dòng sông lạ.

Ầu ơ… vọng tiếng bà ru

Lời ru được cất lên từ những câu thơ lục bát vần điệu, bắt đầu bằng từ vào nhịp nghe lên bổng, xuống trầm rồi ngân nga, tan ra như làn khói mỏng.

Hoa vàng bờ bãi…

Tháng Mười Hai nhuộm vàng bãi bờ bằng màu hoa cải, cả vạt trời vàng ươm theo dòng sông uốn lượn…

Tháng Chạp miên man nhớ thương…

Tôi về quê vào những ngày đầu tiên của tháng Chạp, thong dong trên con đường làng quen thuộc, cảnh vật hiền hòa như muốn ôm trọn tôi vào lòng.

Thuê bao quý khách…

Quân gọi điện thoại, hỏi Thùy có ở nhà không, Quân sang. Khi đó Thùy đang thừa thãi thời gian, chẳng biết làm gì cho hết ngày.

Quán nàng Mưa

Quán nằm cuối con ngõ dài ngoắt ngoéo ven ngoại thành, nép bên cây bàng cổ thụ bốn mùa lá reo như hát. Quán nằm ở đó từ bao giờ người ta cũng không nhớ nữa…

Tục truyền…

Lời tục truyền rằng hơn năm trăm năm trước, thời vua Chiêm còn ngự ở Đồ Bàn, thì X là nghĩa địa của họ.

Tiếng sáo diều cô đơn

(VNBĐ – Truyện ngắn).  1. Trời bắt đầu nhá nhem tối, bà Miền hì hụi nấu xong bữa cơm liền bưng lên gian nhà ngang. Nhìn thấy con trai đang mở tủ như tìm kiếm gì đó, quần áo bị quăng vương vãi khắp nền

Thủ thỉ chuyện Tết…

Một năm trôi đi với bao biến cố, nhưng Tết vẫn là Tết giống như từng tờ lịch cuối cùng của năm cũ đã rơi xuống cho tờ mới tiếp theo vẹn nguyên…

Người lái đò bến Gáo

Thả lưới xong, lão Ngũ khoát tay bơi vòng nữa rồi trườn vào bờ, nhẹ nhàng gối đầu lên vạt cỏ.

Mắt phố

Nếu những ngôi nhà trên phố được liên tưởng như một “khuôn mặt” nào đó thì có lẽ những ô cửa sổ tựa như đôi mắt.

Linh Sương

Đền nhìn ra sông. Nước trời lồng lộng. Cát trắng xóa ánh ỏi dưới nắng đầu mùa. Con thuyền trắng xoay tít giữa dòng rồi mờ nhòe, mất hút vào xoáy nước.

Mơ về ngày nắng hạ

Tôi trở lại quãng đường ấu thơ của chính mình từ những dòng hồi ức tuyệt đẹp khi đang ở một nơi không có mùa hạ

Cách sông

Rất nhiều lần trong hành trình xuôi ngược của mình, tôi bị kẹt bởi dòng sông lạ.

Ầu ơ… vọng tiếng bà ru

Lời ru được cất lên từ những câu thơ lục bát vần điệu, bắt đầu bằng từ vào nhịp nghe lên bổng, xuống trầm rồi ngân nga, tan ra như làn khói mỏng.