Tản văn

Mơ lúa

Tôi vẫn hay mơ về ngày thơ ấu, về làng quê miệt cuối trời nơi tôi đã cất tiếng khóc đầu tiên. Tôi thấy mình trong chiếc áo trẻ con, chạy khắp cánh đồng mùa rơm rạ…

Tình quê ấm áp

Sau bao năm sống ở chốn thị thành đông đúc, thấy yêu lắm hai chữ quê nhà, như chốn bình yên để nhớ, để trở về…

Tôi đọc sách

Vì mê đọc sách, nên từ nhỏ, tôi đã tích cóp được một tủ sách cho riêng mình. Những cuốn sách thời niên thiếu dù in trên giấy hẩm, tôi vẫn giữ mãi đến giờ…

Đêm xoang của núi rừng

Chẳng biết xoang có từ bao giờ mà chỉ biết nó gắn bó với bao đời người, bao mùa rẫy, bao mùa lễ hội để rồi mê hoặc những ai đã từng chiêm ngưỡng, hòa nhập cùng xoang…

Tàn tro

Từ hồi ba mất, khu vườn như bỏ hoang, không người chăm nên đìu hiu xơ xác. Một ngày rã rời vì những nhọc nhằn, tôi trốn về thăm ba, thăm vườn cũ…

Trong màu nắng tháng Ba…

hi màu nắng tháng Ba trải tràn trước ngõ, lòng ta lại bâng khuâng một nỗi nhớ không rõ hình thù. Dường như, trong từng ngọn nắng tháng Ba luôn chất chứa những xốn xang, xao động lòng người.

Vết phèn

Có lần, trong một truyện ngắn, tôi viết câu “Da mặt nhiễm phèn từ thuở sơ sinh”, kỳ thực là tôi bị ám ảnh bởi cái vết phèn vàng vàng nâu nâu thâm xỉn nơi góc móng chân của má

Đêm nghe tiếng còi tàu

Nửa đêm, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng còi tàu rúc lên từng hồi inh ỏi. Chắc có lẽ đã lâu tôi không về ngủ ở nhà ba má, thành thử, tiếng còi tàu trở nên xa lạ với mình

Hoa vàng bờ bãi…

Tháng Mười Hai nhuộm vàng bãi bờ bằng màu hoa cải, cả vạt trời vàng ươm theo dòng sông uốn lượn…

Tháng Chạp miên man nhớ thương…

Tôi về quê vào những ngày đầu tiên của tháng Chạp, thong dong trên con đường làng quen thuộc, cảnh vật hiền hòa như muốn ôm trọn tôi vào lòng.

Thủ thỉ chuyện Tết…

Một năm trôi đi với bao biến cố, nhưng Tết vẫn là Tết giống như từng tờ lịch cuối cùng của năm cũ đã rơi xuống cho tờ mới tiếp theo vẹn nguyên…

Mắt phố

Nếu những ngôi nhà trên phố được liên tưởng như một “khuôn mặt” nào đó thì có lẽ những ô cửa sổ tựa như đôi mắt.

Đọc hai cây bút tản văn Bình Định

(VNBĐ – Nghiên cứu & Phê bình). Hiện nay, cây bút Bình Định đầu tiên tạo ấn tượng mạnh cho tôi ở tản văn không ai khác là nhà văn Nguyễn Mỹ Nữ. Với chị, viết tản văn chính là thế mạnh độc tôn và

Mơ về ngày nắng hạ

Tôi trở lại quãng đường ấu thơ của chính mình từ những dòng hồi ức tuyệt đẹp khi đang ở một nơi không có mùa hạ

Mơ lúa

Tôi vẫn hay mơ về ngày thơ ấu, về làng quê miệt cuối trời nơi tôi đã cất tiếng khóc đầu tiên. Tôi thấy mình trong chiếc áo trẻ con, chạy khắp cánh đồng mùa rơm rạ…

Tình quê ấm áp

Sau bao năm sống ở chốn thị thành đông đúc, thấy yêu lắm hai chữ quê nhà, như chốn bình yên để nhớ, để trở về…

Tôi đọc sách

Vì mê đọc sách, nên từ nhỏ, tôi đã tích cóp được một tủ sách cho riêng mình. Những cuốn sách thời niên thiếu dù in trên giấy hẩm, tôi vẫn giữ mãi đến giờ…

Đêm xoang của núi rừng

Chẳng biết xoang có từ bao giờ mà chỉ biết nó gắn bó với bao đời người, bao mùa rẫy, bao mùa lễ hội để rồi mê hoặc những ai đã từng chiêm ngưỡng, hòa nhập cùng xoang…

Tàn tro

Từ hồi ba mất, khu vườn như bỏ hoang, không người chăm nên đìu hiu xơ xác. Một ngày rã rời vì những nhọc nhằn, tôi trốn về thăm ba, thăm vườn cũ…

Trong màu nắng tháng Ba…

hi màu nắng tháng Ba trải tràn trước ngõ, lòng ta lại bâng khuâng một nỗi nhớ không rõ hình thù. Dường như, trong từng ngọn nắng tháng Ba luôn chất chứa những xốn xang, xao động lòng người.

Vết phèn

Có lần, trong một truyện ngắn, tôi viết câu “Da mặt nhiễm phèn từ thuở sơ sinh”, kỳ thực là tôi bị ám ảnh bởi cái vết phèn vàng vàng nâu nâu thâm xỉn nơi góc móng chân của má

Đêm nghe tiếng còi tàu

Nửa đêm, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng còi tàu rúc lên từng hồi inh ỏi. Chắc có lẽ đã lâu tôi không về ngủ ở nhà ba má, thành thử, tiếng còi tàu trở nên xa lạ với mình

Hoa vàng bờ bãi…

Tháng Mười Hai nhuộm vàng bãi bờ bằng màu hoa cải, cả vạt trời vàng ươm theo dòng sông uốn lượn…

Tháng Chạp miên man nhớ thương…

Tôi về quê vào những ngày đầu tiên của tháng Chạp, thong dong trên con đường làng quen thuộc, cảnh vật hiền hòa như muốn ôm trọn tôi vào lòng.

Thủ thỉ chuyện Tết…

Một năm trôi đi với bao biến cố, nhưng Tết vẫn là Tết giống như từng tờ lịch cuối cùng của năm cũ đã rơi xuống cho tờ mới tiếp theo vẹn nguyên…

Mắt phố

Nếu những ngôi nhà trên phố được liên tưởng như một “khuôn mặt” nào đó thì có lẽ những ô cửa sổ tựa như đôi mắt.

Đọc hai cây bút tản văn Bình Định

(VNBĐ – Nghiên cứu & Phê bình). Hiện nay, cây bút Bình Định đầu tiên tạo ấn tượng mạnh cho tôi ở tản văn không ai khác là nhà văn Nguyễn Mỹ Nữ. Với chị, viết tản văn chính là thế mạnh độc tôn và

Mơ về ngày nắng hạ

Tôi trở lại quãng đường ấu thơ của chính mình từ những dòng hồi ức tuyệt đẹp khi đang ở một nơi không có mùa hạ