minh họa Nguyễn Chơn Hiền

Hạnh phúc muộn

Hằng giật mình tỉnh giấc bởi âm thanh kẽo kẹt của cơn gió lùa qua cửa sổ. Bên ngoài là mảng đen hun hút của bóng đêm dày đặc, nhức mắt…

Cuộc đời qua gương soi

Lần đầu tiên Nhân ngắm nhìn cơ thể của mình không một mảnh vải che thân trong gương vào giữa đêm khuya…

Bông trang đỏ

Trên con dốc, những bông trang được mùa nở rộ, chùm chùm đo đỏ, xinh xinh, và nó ở ngay trước cửa nhà anh…

Không lối thoát

Người phụ nữ khoảng ngoài ba mươi ở căn phòng đối diện với dáng người mảnh dẻ và khuôn mặt lạnh lùng. Ả không biết cô ta làm nghề gì…

Hai mảnh ghép

Căn nhà gỗ chàng đang ở nằm trên sườn đồi, một dạo không ai dám bén mảng. Nghe nói chủ nhân của nó là một họa sĩ độc thân…

Đám rước mùa xuân

Đoàn thuyền rước nước vẫn đang chầm chậm xuôi theo dòng chảy rồi ngoặt về phía bến Trần Gian. Tiếng trống, tiếng chiêng quyện vào nhau lần lượt rơi xuống mặt nước loang loáng…

Quán nàng Mưa

Quán nằm cuối con ngõ dài ngoắt ngoéo ven ngoại thành, nép bên cây bàng cổ thụ bốn mùa lá reo như hát. Quán nằm ở đó từ bao giờ người ta cũng không nhớ nữa…

Tiếng sáo diều cô đơn

(VNBĐ – Truyện ngắn).  1. Trời bắt đầu nhá nhem tối, bà Miền hì hụi nấu xong bữa cơm liền bưng lên gian nhà ngang. Nhìn thấy con trai đang mở tủ như tìm kiếm gì đó, quần áo bị quăng vương vãi khắp nền

Vết sẹo hình hoa hồng

Nàng đến bên cửa sổ, nhẹ nhàng ngồi xuống, tay gác hờ trên mép cửa, một bên vai nhô lên, lưng và eo tạo thành một đường cong mềm mại.

Cánh cửa bên kia

Hai giờ sáng. Phòng cấp cứu không còn nhốn nháo. Lũ lượt người mỏi mệt lăn lê nơi hành lang hoặc gục đầu bên giường bệnh.

Người phụ nữ đáng kính

Bà Baroda khá sốc khi biết rằng chồng bà đang mong đợi một người bạn thân tên là Gouvernail đến ở chơi tại đồn điền của vợ chồng bà trong suốt một hai tuần…

Mênh mang sông nước

Thằng Lời đứng dưới bãi gọi to khi thấy tôi vác cuốc đi đào dế ở nà sông. Tôi vội xuống xem nó làm gì dưới đó.

Mưu đàn bà

Gần như sáng đêm Lành không ngủ. Cuộc đời Lành tựa như đang đứng trước ngã ba đường.

Hạnh phúc muộn

Hằng giật mình tỉnh giấc bởi âm thanh kẽo kẹt của cơn gió lùa qua cửa sổ. Bên ngoài là mảng đen hun hút của bóng đêm dày đặc, nhức mắt…

Cuộc đời qua gương soi

Lần đầu tiên Nhân ngắm nhìn cơ thể của mình không một mảnh vải che thân trong gương vào giữa đêm khuya…

Bông trang đỏ

Trên con dốc, những bông trang được mùa nở rộ, chùm chùm đo đỏ, xinh xinh, và nó ở ngay trước cửa nhà anh…

Không lối thoát

Người phụ nữ khoảng ngoài ba mươi ở căn phòng đối diện với dáng người mảnh dẻ và khuôn mặt lạnh lùng. Ả không biết cô ta làm nghề gì…

Hai mảnh ghép

Căn nhà gỗ chàng đang ở nằm trên sườn đồi, một dạo không ai dám bén mảng. Nghe nói chủ nhân của nó là một họa sĩ độc thân…

Đám rước mùa xuân

Đoàn thuyền rước nước vẫn đang chầm chậm xuôi theo dòng chảy rồi ngoặt về phía bến Trần Gian. Tiếng trống, tiếng chiêng quyện vào nhau lần lượt rơi xuống mặt nước loang loáng…

Quán nàng Mưa

Quán nằm cuối con ngõ dài ngoắt ngoéo ven ngoại thành, nép bên cây bàng cổ thụ bốn mùa lá reo như hát. Quán nằm ở đó từ bao giờ người ta cũng không nhớ nữa…

Tiếng sáo diều cô đơn

(VNBĐ – Truyện ngắn).  1. Trời bắt đầu nhá nhem tối, bà Miền hì hụi nấu xong bữa cơm liền bưng lên gian nhà ngang. Nhìn thấy con trai đang mở tủ như tìm kiếm gì đó, quần áo bị quăng vương vãi khắp nền

Vết sẹo hình hoa hồng

Nàng đến bên cửa sổ, nhẹ nhàng ngồi xuống, tay gác hờ trên mép cửa, một bên vai nhô lên, lưng và eo tạo thành một đường cong mềm mại.

Cánh cửa bên kia

Hai giờ sáng. Phòng cấp cứu không còn nhốn nháo. Lũ lượt người mỏi mệt lăn lê nơi hành lang hoặc gục đầu bên giường bệnh.

Người phụ nữ đáng kính

Bà Baroda khá sốc khi biết rằng chồng bà đang mong đợi một người bạn thân tên là Gouvernail đến ở chơi tại đồn điền của vợ chồng bà trong suốt một hai tuần…

Mênh mang sông nước

Thằng Lời đứng dưới bãi gọi to khi thấy tôi vác cuốc đi đào dế ở nà sông. Tôi vội xuống xem nó làm gì dưới đó.

Mưu đàn bà

Gần như sáng đêm Lành không ngủ. Cuộc đời Lành tựa như đang đứng trước ngã ba đường.