minh họa Nguyễn Chơn Hiền

Gió mùa thổi mãi

Hôm nay làng chài đột ngột trở gió. Ngày đưa ba đi cũng là một hôm trở gió. Gò đất nhô cao ngã nhoài về biển trở thành nơi đặt chân cuối cùng cho ba sau chuyến ra khơi bão táp…

Mùa biển động

Chiều đông. Từng cơn gió thổi qua rừng dương tạo tiếng hú buồn mênh mông. Biển ầm ì như tiếng thở dài ai oán. Biển vắng thuyền buồn bã, cô đơn…

Trôi trên tầng mây

Nắm chặt tấm vé, cô thả trôi nỗi đau trên những tầng mây. Chắc là ngoài kia, sẽ có khoảng trời thuộc về riêng cô. Không có khổ sở, không có hối tiếc…

Sóng hát…

Hì hụi một lúc lâu, Nhàn cũng trèo lên được đỉnh ngọn đồi cao nhất. Trước mặt Nhàn là biển cả mênh mông, xanh ngắt đến tận chân trời…

Cầm

Ánh trăng mờ tỏ. Trạng Vinh tựa hồ như nhìn thấy bóng hình quen thuộc của cô đào hát năm xưa ẩn hiện giữa làn sương khói mong manh huyền hoặc…

Trái tim nhân tạo

Cuộc phẫu thuật thay tim cho Cổ Lai Hy bị đình hoãn theo ý muốn của ông. Việc phải đến đã đến. Cổ Lai Hy qua đời sau một cơn đột quỵ. Chết là quyền tự do cuối cùng…

Ngọa long

Nắng sớm trải nhẹ màu mật ong xuống núi Ngọa Long xanh rờn. Ngọn gió Nam phóng túng của những ngày áp Tết gợi nỗi nhớ cồn cào cho những người tha hương…

Cầu vồng tình yêu

Lan Phương mở choàng mắt. Ngay lập tức hoảng hốt kéo chăn quấn tấm thân trần. Cô bần thần ngồi dậy, ngơ ngác nhìn khắp căn phòng lạ lẫm…

Hồi hương

Ả không biết con gái không có ba bên cạnh là tốt hay xấu. Từ nhỏ, ả chỉ biết má, người đàn bà nhỏ nhắn theo đúng nghĩa…

Giọt nước mắt muộn màng

Mẹ muốn vậy. Con đi cho mẹ vừa lòng. Sa gào lên rồi chạy ra khỏi nhà. Lồng ngực phập phồng, đầu muốn nổ tung vì tức giận.

Nỗi sợ

Trong cơn mê, khung cảnh xung quanh tối sầm, mờ đi, hình ảnh duy nhất tôi thấy đó là ba mẹ tôi, họ đang khóc, khóc rất nhiều…

Tình địch già

Họ đến quán vào lúc sáu giờ chiều, hôm nay người này đến sớm một phút, hôm sau thì người kia. Họ lịch sự cúi chào mọi phía và chào từng người, chỉ không chào nhau…

Ranh giới

Mùa mưa Nam Trung bộ cứ triền miên hết ngày này đến ngày khác. Dòng nước hung hăng gầm gào xóa bay các con đường vận chuyển…

Hạnh phúc muộn

Hằng giật mình tỉnh giấc bởi âm thanh kẽo kẹt của cơn gió lùa qua cửa sổ. Bên ngoài là mảng đen hun hút của bóng đêm dày đặc, nhức mắt…

Cuộc đời qua gương soi

Lần đầu tiên Nhân ngắm nhìn cơ thể của mình không một mảnh vải che thân trong gương vào giữa đêm khuya…

Gió mùa thổi mãi

Hôm nay làng chài đột ngột trở gió. Ngày đưa ba đi cũng là một hôm trở gió. Gò đất nhô cao ngã nhoài về biển trở thành nơi đặt chân cuối cùng cho ba sau chuyến ra khơi bão táp…

Mùa biển động

Chiều đông. Từng cơn gió thổi qua rừng dương tạo tiếng hú buồn mênh mông. Biển ầm ì như tiếng thở dài ai oán. Biển vắng thuyền buồn bã, cô đơn…

Trôi trên tầng mây

Nắm chặt tấm vé, cô thả trôi nỗi đau trên những tầng mây. Chắc là ngoài kia, sẽ có khoảng trời thuộc về riêng cô. Không có khổ sở, không có hối tiếc…

Sóng hát…

Hì hụi một lúc lâu, Nhàn cũng trèo lên được đỉnh ngọn đồi cao nhất. Trước mặt Nhàn là biển cả mênh mông, xanh ngắt đến tận chân trời…

Cầm

Ánh trăng mờ tỏ. Trạng Vinh tựa hồ như nhìn thấy bóng hình quen thuộc của cô đào hát năm xưa ẩn hiện giữa làn sương khói mong manh huyền hoặc…

Trái tim nhân tạo

Cuộc phẫu thuật thay tim cho Cổ Lai Hy bị đình hoãn theo ý muốn của ông. Việc phải đến đã đến. Cổ Lai Hy qua đời sau một cơn đột quỵ. Chết là quyền tự do cuối cùng…

Ngọa long

Nắng sớm trải nhẹ màu mật ong xuống núi Ngọa Long xanh rờn. Ngọn gió Nam phóng túng của những ngày áp Tết gợi nỗi nhớ cồn cào cho những người tha hương…

Cầu vồng tình yêu

Lan Phương mở choàng mắt. Ngay lập tức hoảng hốt kéo chăn quấn tấm thân trần. Cô bần thần ngồi dậy, ngơ ngác nhìn khắp căn phòng lạ lẫm…

Hồi hương

Ả không biết con gái không có ba bên cạnh là tốt hay xấu. Từ nhỏ, ả chỉ biết má, người đàn bà nhỏ nhắn theo đúng nghĩa…

Giọt nước mắt muộn màng

Mẹ muốn vậy. Con đi cho mẹ vừa lòng. Sa gào lên rồi chạy ra khỏi nhà. Lồng ngực phập phồng, đầu muốn nổ tung vì tức giận.

Nỗi sợ

Trong cơn mê, khung cảnh xung quanh tối sầm, mờ đi, hình ảnh duy nhất tôi thấy đó là ba mẹ tôi, họ đang khóc, khóc rất nhiều…

Tình địch già

Họ đến quán vào lúc sáu giờ chiều, hôm nay người này đến sớm một phút, hôm sau thì người kia. Họ lịch sự cúi chào mọi phía và chào từng người, chỉ không chào nhau…

Ranh giới

Mùa mưa Nam Trung bộ cứ triền miên hết ngày này đến ngày khác. Dòng nước hung hăng gầm gào xóa bay các con đường vận chuyển…

Hạnh phúc muộn

Hằng giật mình tỉnh giấc bởi âm thanh kẽo kẹt của cơn gió lùa qua cửa sổ. Bên ngoài là mảng đen hun hút của bóng đêm dày đặc, nhức mắt…

Cuộc đời qua gương soi

Lần đầu tiên Nhân ngắm nhìn cơ thể của mình không một mảnh vải che thân trong gương vào giữa đêm khuya…