Tản mạn từ một cuộc thi
Đọc, quan sát cuộc thi, ít nhất tôi thấy mình thêm một lần xúc động và nể phục những CCB qua các bài viết. Đó là sự lan tỏa mà cuộc thi đem lại.
Đọc, quan sát cuộc thi, ít nhất tôi thấy mình thêm một lần xúc động và nể phục những CCB qua các bài viết. Đó là sự lan tỏa mà cuộc thi đem lại.
Chỉ còn lại nhà thơ với cái quán sông ngưng đọng trong biền biệt thời gian
Sao lấy mốc 2011 – 2021? Đơn giản, là từ các thành tựu, đúc kết, mà Hội VHNT Bình Định đã in Tuyển tập 10 năm các chuyên ngành…
Chiếc thuyền buồm chạy gần đến Rạng Tàu thì đứt gió. Gã cuộn buồm, hạ mái chèo xuống, ngoáy. Mặt trời đã lên cao. Mồ hôi xâm xấp lưng áo.
Ngôn ngữ thơ Trần Hùng đẹp, lạ. Không phải từ lớp vỏ ngôn từ. Cũng không phải từ các chuyển tải vấn đề thơ muốn nói. Mà chính từ cái cách ngôn ngữ ấy thành thơ.
Thơ Phạm Ánh lành hiền, thuần phác một chữ tình. Cái tình, như bao nhà thơ, dành cho quê hương, người thân.
Ngay tập truyện ngắn đầu tay Bãi vàng, Đá quý, Trầm hương (2013), Nguyễn Trí đã đoạt Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam. Rồi thành nhà văn Hội Trung ương.
Sáng 09.01.2022, tại Hà Nội đã diễn ra Lễ phát động Cuộc vận động Sáng tác văn học về đề tài Thiếu nhi (2022 – 2026) và trao Giải thưởng Tác giả trẻ lần thứ nhất năm 2021…
Có một kết hợp khác kỳ lạ: vùng dư ba An Nhơn không chỉ sản sinh ra anh hùng và nghệ sĩ, mà còn là sự kết hợp hai phẩm tính ấy từ mỗi con người.
Thanh Thảo lặng lẽ làm mới thơ mình, trước cả những ồn ào xu thế, vì ông có thiên tư và nội lực (ngay từ quan niệm về thơ và các giá trị văn chương lớn sớm tiếp cận).
Mươi năm trước, khi Lưu Thị Mười viết và in loạt truyện ngắn trên các báo, tạp chí văn nghệ địa phương: Trăng khóc, Người đàn bà khóc, Cũng may em chưa ngoại tình, Biển gọi…, chị được giới cầm bút và bạn đọc đón nhận…
Lời rao là một phát kiến của cuộc sống, giúp xã hội phát triển. Dù biến tướng mức nào, lời rao luôn hiện lên khá chân thật hình bóng con người…
Tôi mượn tên cuốn tự truyện của Thanh Thảo để làm cái tựa cho bài viết này về ông…
Chúng ta cùng đọc “câu chuyện” về mẹ, một thiếu phụ, góa phụ điển hình. Mẹ là vọng phu tảo tần sương nắng đồng sâu núi cao, nuôi con chờ chồng một thời đất nước phân ly…
Đọc, quan sát cuộc thi, ít nhất tôi thấy mình thêm một lần xúc động và nể phục những CCB qua các bài viết. Đó là sự lan tỏa mà cuộc thi đem lại.
Chỉ còn lại nhà thơ với cái quán sông ngưng đọng trong biền biệt thời gian
Sao lấy mốc 2011 – 2021? Đơn giản, là từ các thành tựu, đúc kết, mà Hội VHNT Bình Định đã in Tuyển tập 10 năm các chuyên ngành…
Chiếc thuyền buồm chạy gần đến Rạng Tàu thì đứt gió. Gã cuộn buồm, hạ mái chèo xuống, ngoáy. Mặt trời đã lên cao. Mồ hôi xâm xấp lưng áo.
Ngôn ngữ thơ Trần Hùng đẹp, lạ. Không phải từ lớp vỏ ngôn từ. Cũng không phải từ các chuyển tải vấn đề thơ muốn nói. Mà chính từ cái cách ngôn ngữ ấy thành thơ.
Thơ Phạm Ánh lành hiền, thuần phác một chữ tình. Cái tình, như bao nhà thơ, dành cho quê hương, người thân.
Ngay tập truyện ngắn đầu tay Bãi vàng, Đá quý, Trầm hương (2013), Nguyễn Trí đã đoạt Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam. Rồi thành nhà văn Hội Trung ương.
Sáng 09.01.2022, tại Hà Nội đã diễn ra Lễ phát động Cuộc vận động Sáng tác văn học về đề tài Thiếu nhi (2022 – 2026) và trao Giải thưởng Tác giả trẻ lần thứ nhất năm 2021…
Có một kết hợp khác kỳ lạ: vùng dư ba An Nhơn không chỉ sản sinh ra anh hùng và nghệ sĩ, mà còn là sự kết hợp hai phẩm tính ấy từ mỗi con người.
Thanh Thảo lặng lẽ làm mới thơ mình, trước cả những ồn ào xu thế, vì ông có thiên tư và nội lực (ngay từ quan niệm về thơ và các giá trị văn chương lớn sớm tiếp cận).
Mươi năm trước, khi Lưu Thị Mười viết và in loạt truyện ngắn trên các báo, tạp chí văn nghệ địa phương: Trăng khóc, Người đàn bà khóc, Cũng may em chưa ngoại tình, Biển gọi…, chị được giới cầm bút và bạn đọc đón nhận…
Lời rao là một phát kiến của cuộc sống, giúp xã hội phát triển. Dù biến tướng mức nào, lời rao luôn hiện lên khá chân thật hình bóng con người…
Tôi mượn tên cuốn tự truyện của Thanh Thảo để làm cái tựa cho bài viết này về ông…
Chúng ta cùng đọc “câu chuyện” về mẹ, một thiếu phụ, góa phụ điển hình. Mẹ là vọng phu tảo tần sương nắng đồng sâu núi cao, nuôi con chờ chồng một thời đất nước phân ly…
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định