Góc phố ba người
Hạnh đã sống cùng bạn tôi, hơn hai năm trời ở một nông trường. Cô ấy làm đơn tình nguyện lên đấy vì thất tình, đến… trên một lần.
Hạnh đã sống cùng bạn tôi, hơn hai năm trời ở một nông trường. Cô ấy làm đơn tình nguyện lên đấy vì thất tình, đến… trên một lần.
Trăng mười sáu rờ rỡ len qua khung cửa, loang mềm cả con đường đất ngập đầy cỏ gai trước nhà. Lảy dụi mắt nhìn ra. Ngoài kia, trăng sóng sánh như rót mật xuống vườn sơn tra đang mùa ngậm sương.
Chiếc thuyền buồm chạy gần đến Rạng Tàu thì đứt gió. Gã cuộn buồm, hạ mái chèo xuống, ngoáy. Mặt trời đã lên cao. Mồ hôi xâm xấp lưng áo.
Tôi suýt nữa quên mất cuộc hẹn chiều nay. Không phải đây là lần đầu tiên tôi gặp cậu ta, chỉ là thỉnh thoảng tôi vẫn quên những việc cần làm thường xuyên.
Thuở xa xưa, Bầu Trời và Mặt Đất là đôi bạn thân. Chúng ở rất gần nhau và thường cùng nhau chơi đùa, trò chuyện.
Hơn bốn mươi tuổi dì Xanh đi lấy chồng. Chồng dì là chú Tuất thương binh xã bên. Hơi thấp bé, cụt một chân.
Trong giấc mơ của Bích lúc nào cũng toàn là những thứ kỳ lạ. Con cóc nhảy khỏi giếng sâu, con chim đâm đầu vào song sắt chiếc lồng, con cá cố bơi ngược dòng suối, từ bờ tường rêu mọc lên nhánh cây xanh mơn…
Thằng Lời đứng dưới bãi gọi to khi thấy tôi vác cuốc đi đào dế ở nà sông. Tôi vội xuống xem nó làm gì dưới đó.
Bà Lung ngồi bệt xuống gốc cây nhãn. Miệng thở hổn hển những luồng hơi nặng nhọc. Nắng. Nắng quá! Cả tuần nay, ngày nào trời cũng nóng như thiêu, như đốt.
Bị dứt ra khỏi thế giới yêu thương, Đôn chao đảo như con chim bị chặt cánh. Trong tất cả sự gian manh và tham ác, có lẽ chưa có tội ác nào điên rồ và vô luân hơn là lừa lọc những người thân.
Gần như sáng đêm Lành không ngủ. Cuộc đời Lành tựa như đang đứng trước ngã ba đường.
Quán nằm tĩnh tại bên rìa núi. Những ngọn đèn nhỏ giọt ánh sáng. Còn lại mọi người nhìn nhau bằng âm thanh. Cô nhìn Phan và cười bí mật.
Trạm chờ xe buýt có hai người phụ nữ đứng cạnh nhau. Dường như họ đứng đây đã lâu, mái đầu phủ đầy những hạt mưa phùn đốm bạc
Vợ chồng bác Ngày và Đêm sinh được bảy người con, gọi tên chung là Thứ. Người con cả được gọi là Thứ Hai, tiếp đến Thứ Ba, Thứ Tư, Thứ Năm, Thứ Sáu, Thứ Bảy và Thứ Tám.
iếng trẻ con chí chóe ngoài ngõ. Anh choàng tỉnh. Đêm qua ngủ muộn, báo hại cái đầu sáng nay nhức như búa bổ.
Hạnh đã sống cùng bạn tôi, hơn hai năm trời ở một nông trường. Cô ấy làm đơn tình nguyện lên đấy vì thất tình, đến… trên một lần.
Trăng mười sáu rờ rỡ len qua khung cửa, loang mềm cả con đường đất ngập đầy cỏ gai trước nhà. Lảy dụi mắt nhìn ra. Ngoài kia, trăng sóng sánh như rót mật xuống vườn sơn tra đang mùa ngậm sương.
Chiếc thuyền buồm chạy gần đến Rạng Tàu thì đứt gió. Gã cuộn buồm, hạ mái chèo xuống, ngoáy. Mặt trời đã lên cao. Mồ hôi xâm xấp lưng áo.
Tôi suýt nữa quên mất cuộc hẹn chiều nay. Không phải đây là lần đầu tiên tôi gặp cậu ta, chỉ là thỉnh thoảng tôi vẫn quên những việc cần làm thường xuyên.
Thuở xa xưa, Bầu Trời và Mặt Đất là đôi bạn thân. Chúng ở rất gần nhau và thường cùng nhau chơi đùa, trò chuyện.
Hơn bốn mươi tuổi dì Xanh đi lấy chồng. Chồng dì là chú Tuất thương binh xã bên. Hơi thấp bé, cụt một chân.
Trong giấc mơ của Bích lúc nào cũng toàn là những thứ kỳ lạ. Con cóc nhảy khỏi giếng sâu, con chim đâm đầu vào song sắt chiếc lồng, con cá cố bơi ngược dòng suối, từ bờ tường rêu mọc lên nhánh cây xanh mơn…
Thằng Lời đứng dưới bãi gọi to khi thấy tôi vác cuốc đi đào dế ở nà sông. Tôi vội xuống xem nó làm gì dưới đó.
Bà Lung ngồi bệt xuống gốc cây nhãn. Miệng thở hổn hển những luồng hơi nặng nhọc. Nắng. Nắng quá! Cả tuần nay, ngày nào trời cũng nóng như thiêu, như đốt.
Bị dứt ra khỏi thế giới yêu thương, Đôn chao đảo như con chim bị chặt cánh. Trong tất cả sự gian manh và tham ác, có lẽ chưa có tội ác nào điên rồ và vô luân hơn là lừa lọc những người thân.
Gần như sáng đêm Lành không ngủ. Cuộc đời Lành tựa như đang đứng trước ngã ba đường.
Quán nằm tĩnh tại bên rìa núi. Những ngọn đèn nhỏ giọt ánh sáng. Còn lại mọi người nhìn nhau bằng âm thanh. Cô nhìn Phan và cười bí mật.
Trạm chờ xe buýt có hai người phụ nữ đứng cạnh nhau. Dường như họ đứng đây đã lâu, mái đầu phủ đầy những hạt mưa phùn đốm bạc
Vợ chồng bác Ngày và Đêm sinh được bảy người con, gọi tên chung là Thứ. Người con cả được gọi là Thứ Hai, tiếp đến Thứ Ba, Thứ Tư, Thứ Năm, Thứ Sáu, Thứ Bảy và Thứ Tám.
iếng trẻ con chí chóe ngoài ngõ. Anh choàng tỉnh. Đêm qua ngủ muộn, báo hại cái đầu sáng nay nhức như búa bổ.
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định