Tản văn

Mắt phố

Nếu những ngôi nhà trên phố được liên tưởng như một “khuôn mặt” nào đó thì có lẽ những ô cửa sổ tựa như đôi mắt.

Đọc hai cây bút tản văn Bình Định

(VNBĐ – Nghiên cứu & Phê bình). Hiện nay, cây bút Bình Định đầu tiên tạo ấn tượng mạnh cho tôi ở tản văn không ai khác là nhà văn Nguyễn Mỹ Nữ. Với chị, viết tản văn chính là thế mạnh độc tôn và

Mơ về ngày nắng hạ

Tôi trở lại quãng đường ấu thơ của chính mình từ những dòng hồi ức tuyệt đẹp khi đang ở một nơi không có mùa hạ

Cách sông

Rất nhiều lần trong hành trình xuôi ngược của mình, tôi bị kẹt bởi dòng sông lạ.

Ầu ơ… vọng tiếng bà ru

Lời ru được cất lên từ những câu thơ lục bát vần điệu, bắt đầu bằng từ vào nhịp nghe lên bổng, xuống trầm rồi ngân nga, tan ra như làn khói mỏng.

Ngọn gió hè

Mùa hè, thích nhất là được ngồi bên hiên nhà hóng ngọn gió mát rượi giữa một trưa chơi vơi con nắng.

Về nghe câu hát Bài chòi

Chẳng biết câu ca Bài chòi có tự bao giờ nhưng những con người nơi dải đất miền Trung này sinh ra đã được tắm mình trong làn điệu dân ca đặc trưng của quê mình

Người bình thường

Buổi sáng tôi thường dậy rất sớm, đi bộ thể dục và tắm biển. Có ba con người gieo trong tôi ấn tượng sâu sắc.

Đường về ngoài xứ

Tôi mãi vẫn không quên cảm giác đứng ngơ ngác giữa sân ga Hòa Hưng, đối diện với con tàu đang chuẩn bị cho hành trình Nam – Bắc hôm ấy. Thật kỳ lạ, vừa nôn nao vừa bồi hồi khó tả.

Tết ở nhà bạn

Tôi theo bạn đến Ea Kar vào những ngày cuối Chạp. Khi tôi hỏi: “Gia đình mày có chứa chấp tao không?”, thì nó tần ngần.

Đông về ngang ngõ

Những ngày cuối tháng Mười một lặng lẽ trôi qua nhanh như cái chớp mắt của nàng thiếu nữ lúng liếng đưa duyên.

Giữa mùa gió Bấc…

Có những ngày đầu đông thật lạ. Giữa lành lạnh cơn Bấc đầu mùa, trái tim như run rẩy bởi bao xao động ngân lên trong tiềm thức.

Nỗi niềm tháng Chín

Tháng Chín! Tháng của những cơn gió bất chợt se buồn, tháng của những tia nắng vàng làm ấm áp yêu thương…

Mùa trắng xóa

Tháng Chín, bãi bờ lún phún ngô Đông, gió mướt như sợi rơm vắt qua lưng con bò no cỏ. Tôi đứng trên cây cầu già nua nhìn về những nóc nhà trắng khói.

Mắt phố

Nếu những ngôi nhà trên phố được liên tưởng như một “khuôn mặt” nào đó thì có lẽ những ô cửa sổ tựa như đôi mắt.

Đọc hai cây bút tản văn Bình Định

(VNBĐ – Nghiên cứu & Phê bình). Hiện nay, cây bút Bình Định đầu tiên tạo ấn tượng mạnh cho tôi ở tản văn không ai khác là nhà văn Nguyễn Mỹ Nữ. Với chị, viết tản văn chính là thế mạnh độc tôn và

Mơ về ngày nắng hạ

Tôi trở lại quãng đường ấu thơ của chính mình từ những dòng hồi ức tuyệt đẹp khi đang ở một nơi không có mùa hạ

Cách sông

Rất nhiều lần trong hành trình xuôi ngược của mình, tôi bị kẹt bởi dòng sông lạ.

Ầu ơ… vọng tiếng bà ru

Lời ru được cất lên từ những câu thơ lục bát vần điệu, bắt đầu bằng từ vào nhịp nghe lên bổng, xuống trầm rồi ngân nga, tan ra như làn khói mỏng.

Ngọn gió hè

Mùa hè, thích nhất là được ngồi bên hiên nhà hóng ngọn gió mát rượi giữa một trưa chơi vơi con nắng.

Về nghe câu hát Bài chòi

Chẳng biết câu ca Bài chòi có tự bao giờ nhưng những con người nơi dải đất miền Trung này sinh ra đã được tắm mình trong làn điệu dân ca đặc trưng của quê mình

Người bình thường

Buổi sáng tôi thường dậy rất sớm, đi bộ thể dục và tắm biển. Có ba con người gieo trong tôi ấn tượng sâu sắc.

Đường về ngoài xứ

Tôi mãi vẫn không quên cảm giác đứng ngơ ngác giữa sân ga Hòa Hưng, đối diện với con tàu đang chuẩn bị cho hành trình Nam – Bắc hôm ấy. Thật kỳ lạ, vừa nôn nao vừa bồi hồi khó tả.

Tết ở nhà bạn

Tôi theo bạn đến Ea Kar vào những ngày cuối Chạp. Khi tôi hỏi: “Gia đình mày có chứa chấp tao không?”, thì nó tần ngần.

Đông về ngang ngõ

Những ngày cuối tháng Mười một lặng lẽ trôi qua nhanh như cái chớp mắt của nàng thiếu nữ lúng liếng đưa duyên.

Giữa mùa gió Bấc…

Có những ngày đầu đông thật lạ. Giữa lành lạnh cơn Bấc đầu mùa, trái tim như run rẩy bởi bao xao động ngân lên trong tiềm thức.

Nỗi niềm tháng Chín

Tháng Chín! Tháng của những cơn gió bất chợt se buồn, tháng của những tia nắng vàng làm ấm áp yêu thương…

Mùa trắng xóa

Tháng Chín, bãi bờ lún phún ngô Đông, gió mướt như sợi rơm vắt qua lưng con bò no cỏ. Tôi đứng trên cây cầu già nua nhìn về những nóc nhà trắng khói.