Vạt nắng khuya
iếng trẻ con chí chóe ngoài ngõ. Anh choàng tỉnh. Đêm qua ngủ muộn, báo hại cái đầu sáng nay nhức như búa bổ.
iếng trẻ con chí chóe ngoài ngõ. Anh choàng tỉnh. Đêm qua ngủ muộn, báo hại cái đầu sáng nay nhức như búa bổ.
Năm Mậu Tuất, khi đã làm chủ dải đất từ Quảng Nam đến Hà Tiên, Nguyễn Nhạc lên ngôi hoàng đế.
Mén ngồi bệt ở hàng ba, ngó mông lung ra mé rào. Ráng chiều đỏ bầm khiến xóm nhỏ cũng như hâm hấp sốt. Đám dây trắng viền đỏ báo hiệu cách ly y tế giăng chặn lối đi hẹp ngoài con hẻm
Thằng Xy ngủ khè khè trên chõng. Má nó lui cui băm thân chuối cho bầy vịt ngoài chuồng đang đói, đập cánh kêu quang quác.
Này Nguyên, em biết vì sao chị ấy tháo chạy rồi. Tôi chuyển sự tập trung từ màn hình laptop sang bên cạnh, nơi Du đang ngồi. Ngón tay Du chuyển động rất khẽ trên ô giấy bé xíu…
Trời lại sáng. Ngày đêm cứ nuốt rồi nhè nhau ra không biết chán, riêng y thì đã chán lắm.
Trăng sáng quá. Chị nhón cây sào dài. Tiếng dừa rụng ngọt lịm trên sông. Người chị nóng ran. Chị lội ra rặng bần, len lỏi giữa những rễ cây chằng chịt…
Phú Xuân thất thủ. Đội nữ binh của Bùi Thị Xuân hộ giá Hoàng Thái hậu Bùi Thị Nhạn cùng vua Cảnh Thịnh ra Bắc với mong muốn khôi phục lại được triều Tây Sơn, giành lại những vùng đất đã mất…
Trên đường trở lại công ty, bất giác Diêu sực nhớ là mình đã quên nói cho hai mẹ con Toàn về Bin. Biết đâu tin này sẽ giúp Toàn phấn khởi hơn, có thêm sức mạnh để chống chọi với bệnh tật…
Trên đỉnh núi Pu Sang bỗng xuất hiện một vị cao nhân. Tiếng đồn râm ran. Thời buổi loạn lạc, không ít kẻ phạm tội với triều đình lẩn vào núi trốn tránh quan quân truy nã, hoặc những kẻ sĩ bất mãn thời cuộc…
Sugar Baby. Đó là cách gọi “thời thượng” nhất mà người ta dành cho những cô gái như Miên. Dịch ra có thể là “con gái nuôi”.
Đêm tịch mịch. Làn mưa xuân phủ bụi lên màn đêm êm mịn như nhung. Đã sang canh ba mà bạch lạp trong ngự thư phòng vẫn cháy.
Cuối cùng Miên cũng tìm mua được căn nhà nhỏ dưới chân cầu, căn nhà hơn năm mươi mét vuông, khá rộng cho một người độc thân.
Thị trấn buồn như vệt nắng héo cuối chiều, những cơn gió cụt đầu xoay tròn trên mặt đường nhựa rồi tan biến vào thinh lặng. Đã sang tháng thứ sáu của mùa khô, nhà cửa hai bên đường đóng im ỉm để ngăn bụi bay vào, bỏ mặc lá rụng…
Phi ư? Hỗn hào và hoang lung. Và những điều đó khiến một thằng nhỏ mới mười bốn tuổi như nó vui sướng và hãnh diện vô cùng.
iếng trẻ con chí chóe ngoài ngõ. Anh choàng tỉnh. Đêm qua ngủ muộn, báo hại cái đầu sáng nay nhức như búa bổ.
Năm Mậu Tuất, khi đã làm chủ dải đất từ Quảng Nam đến Hà Tiên, Nguyễn Nhạc lên ngôi hoàng đế.
Mén ngồi bệt ở hàng ba, ngó mông lung ra mé rào. Ráng chiều đỏ bầm khiến xóm nhỏ cũng như hâm hấp sốt. Đám dây trắng viền đỏ báo hiệu cách ly y tế giăng chặn lối đi hẹp ngoài con hẻm
Thằng Xy ngủ khè khè trên chõng. Má nó lui cui băm thân chuối cho bầy vịt ngoài chuồng đang đói, đập cánh kêu quang quác.
Này Nguyên, em biết vì sao chị ấy tháo chạy rồi. Tôi chuyển sự tập trung từ màn hình laptop sang bên cạnh, nơi Du đang ngồi. Ngón tay Du chuyển động rất khẽ trên ô giấy bé xíu…
Trời lại sáng. Ngày đêm cứ nuốt rồi nhè nhau ra không biết chán, riêng y thì đã chán lắm.
Trăng sáng quá. Chị nhón cây sào dài. Tiếng dừa rụng ngọt lịm trên sông. Người chị nóng ran. Chị lội ra rặng bần, len lỏi giữa những rễ cây chằng chịt…
Phú Xuân thất thủ. Đội nữ binh của Bùi Thị Xuân hộ giá Hoàng Thái hậu Bùi Thị Nhạn cùng vua Cảnh Thịnh ra Bắc với mong muốn khôi phục lại được triều Tây Sơn, giành lại những vùng đất đã mất…
Trên đường trở lại công ty, bất giác Diêu sực nhớ là mình đã quên nói cho hai mẹ con Toàn về Bin. Biết đâu tin này sẽ giúp Toàn phấn khởi hơn, có thêm sức mạnh để chống chọi với bệnh tật…
Trên đỉnh núi Pu Sang bỗng xuất hiện một vị cao nhân. Tiếng đồn râm ran. Thời buổi loạn lạc, không ít kẻ phạm tội với triều đình lẩn vào núi trốn tránh quan quân truy nã, hoặc những kẻ sĩ bất mãn thời cuộc…
Sugar Baby. Đó là cách gọi “thời thượng” nhất mà người ta dành cho những cô gái như Miên. Dịch ra có thể là “con gái nuôi”.
Đêm tịch mịch. Làn mưa xuân phủ bụi lên màn đêm êm mịn như nhung. Đã sang canh ba mà bạch lạp trong ngự thư phòng vẫn cháy.
Cuối cùng Miên cũng tìm mua được căn nhà nhỏ dưới chân cầu, căn nhà hơn năm mươi mét vuông, khá rộng cho một người độc thân.
Thị trấn buồn như vệt nắng héo cuối chiều, những cơn gió cụt đầu xoay tròn trên mặt đường nhựa rồi tan biến vào thinh lặng. Đã sang tháng thứ sáu của mùa khô, nhà cửa hai bên đường đóng im ỉm để ngăn bụi bay vào, bỏ mặc lá rụng…
Phi ư? Hỗn hào và hoang lung. Và những điều đó khiến một thằng nhỏ mới mười bốn tuổi như nó vui sướng và hãnh diện vô cùng.
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định