Thơ

Vùng đất thở

Lô nhô người đeo gùi
trên đỉnh đồi
chuốt tiếng cười của mùa khát lúa

Cổ tự

Thả từng câu rêu mềm bậc đá
Trải lời chim thong thả nhịp non ngàn
Từng bóng nắng loang nỗi niềm cô tịch
Gió mười phương thơm thoảng phiến u lan.

Về phía rằm xuân

Người khách cuối cùng đã lên tàu rời ga
mang theo hành trang ấm
mưa đồng bằng ngấm lạnh
đêm cuối năm

Cọng rơm

Năm tháng về đâu hồn rơm rạ
Mãi đến tuổi già vẫn còn thơm
Tôi ra đời học bao điều lạ

Hỏi

Cùng bám rễ vào đất
Cành ra quả dâng đời
Sao trái ớt lại cay
Mà quả cam thì ngọt

Hãy như là chiếc lá

Hãy như là chiếc lá 
Tươi thắm trên cây đời
Nâng tầm cao bóng cả 
Xanh hết mình rồi rơi 

Nợ quê

Được sinh ra trên đời này là ta đã nợ quê rồi 
Nợ xứ sở kể từ khi mẹ cha ta có mặt 
Nợ ánh dương soi và nợ muôn loài trên mặt đất 
Nợ bao người và nợ cả đất nước quê hương 

Ầu ơ tháng Ba

Anh lại viết bài thơ tháng Ba
Tháng của mùa giáp hạt
Tháng con chim ri gầy khô mỏ
Tóc em khô quên cả dậy thì

Không thể ngày mai

Không thể ngày mai lại giống hôm nay
Sống như thế, vui chơi như thế
Không có gì mới mẻ
Vòng quay lặp lại hoài

Người ta nói

Người ta nói:
Nếu chối bỏ cội nguồn, quá khứ
Con người như cây không có rễ

Nhà thơ Lệ Thu

Nhà thơ Lệ Thu sinh 1940 ở Tuy Phước, Bình Định, nguyên là Chủ tịch Hội VHNT Bình Định, đại biểu Quốc hội khóa IX. Bà đã in 13 tập thơ và tập “Nhật ký nữ nhà báo chiến trường”…

Xuân hạnh phúc

Ngọn gió lay khe khẽ
Trên cành bưởi đầy hoa
Đưa hương nồng bay xa
Ru chồi non lộc biếc

Xuân vàng

Tay ông chăm chút thương yêu
Gửi cùng mưa nắng bao điều thảo thơm
Xuân về hương ướp trong vườn
Ngạt ngào hoa nở bướm vờn tung tăng

Mưa bóng mây xấu hổ

Mặt trời vừa chợp mắt
Mưa bóng mây khóc rồi
Gió từ xa bay tới
Lau nước mắt mưa rơi…

Vùng đất thở

Lô nhô người đeo gùi
trên đỉnh đồi
chuốt tiếng cười của mùa khát lúa

Cổ tự

Thả từng câu rêu mềm bậc đá
Trải lời chim thong thả nhịp non ngàn
Từng bóng nắng loang nỗi niềm cô tịch
Gió mười phương thơm thoảng phiến u lan.

Về phía rằm xuân

Người khách cuối cùng đã lên tàu rời ga
mang theo hành trang ấm
mưa đồng bằng ngấm lạnh
đêm cuối năm

Cọng rơm

Năm tháng về đâu hồn rơm rạ
Mãi đến tuổi già vẫn còn thơm
Tôi ra đời học bao điều lạ

Hỏi

Cùng bám rễ vào đất
Cành ra quả dâng đời
Sao trái ớt lại cay
Mà quả cam thì ngọt

Hãy như là chiếc lá

Hãy như là chiếc lá 
Tươi thắm trên cây đời
Nâng tầm cao bóng cả 
Xanh hết mình rồi rơi 

Nợ quê

Được sinh ra trên đời này là ta đã nợ quê rồi 
Nợ xứ sở kể từ khi mẹ cha ta có mặt 
Nợ ánh dương soi và nợ muôn loài trên mặt đất 
Nợ bao người và nợ cả đất nước quê hương 

Ầu ơ tháng Ba

Anh lại viết bài thơ tháng Ba
Tháng của mùa giáp hạt
Tháng con chim ri gầy khô mỏ
Tóc em khô quên cả dậy thì

Không thể ngày mai

Không thể ngày mai lại giống hôm nay
Sống như thế, vui chơi như thế
Không có gì mới mẻ
Vòng quay lặp lại hoài

Người ta nói

Người ta nói:
Nếu chối bỏ cội nguồn, quá khứ
Con người như cây không có rễ

Nhà thơ Lệ Thu

Nhà thơ Lệ Thu sinh 1940 ở Tuy Phước, Bình Định, nguyên là Chủ tịch Hội VHNT Bình Định, đại biểu Quốc hội khóa IX. Bà đã in 13 tập thơ và tập “Nhật ký nữ nhà báo chiến trường”…

Xuân hạnh phúc

Ngọn gió lay khe khẽ
Trên cành bưởi đầy hoa
Đưa hương nồng bay xa
Ru chồi non lộc biếc

Xuân vàng

Tay ông chăm chút thương yêu
Gửi cùng mưa nắng bao điều thảo thơm
Xuân về hương ướp trong vườn
Ngạt ngào hoa nở bướm vờn tung tăng

Mưa bóng mây xấu hổ

Mặt trời vừa chợp mắt
Mưa bóng mây khóc rồi
Gió từ xa bay tới
Lau nước mắt mưa rơi…