Thơ

Nỗi đau Yagi

Đồng bào tôi đang gánh chịu nỗi đau
Bão Yagi đã mang đi tất cả
Nhà cửa tan hoang, bão dông tàn phá
Vợ mất chồng, con mất mẹ, thương tâm!

Thăm quê hương Tây Sơn tam kiệt

Tiếng trống trận hành quân rộn rã hào hùng
Trầm bổng núi sông vọng vang rừng núi
Như vẫn đâu đây những đoàn quân lấm bụi
Chân đất, mũ rơm, gươm nhọn, giáo dài

Nín đi con

Sáng nay sông khóc
Sáng nay trời khóc
Phong Châu thú nhận
Chít chiếc khăn sô lên những đứa trẻ
Nước mắt gói hình bầu trời

Trái tim lơ ngơ bên bờ sạt lở

Đọc cái tút về nỗi buồn của một nhà thơ trẻ
về cuộc chia ly của cha và mẹ
tôi xúc động
gửi bạn ấy một trái tim

Câu chuyện trong hốc đá

Hốc đá mọc mầm xanh
Rễ bám ghì bên bờ vực
Con đường nhựa chảy như máu và nước mắt
Đôi chân gầy ghim vào thửa ruộng cằn
Lật lên cơm áo…

Nhen nhóm quê nhà

Người đàn bà co ro đêm ba mươi
Ngón tay run tựa vào hơi thở
Tôi thấy sự thiện lương rạng rỡ
Tấm vé số vơi dần đi

Chùm thơ về cao nguyên La Vuông

Trong hai ngày 20 và 21.7 Hội VHNT Bình Định phối hợp cùng UBND thị xã Hoài Nhơn, tổ chức chuyến đi thực tế sáng tác tại cao nguyên La Vuông cho các văn nghệ sĩ…

Cô gái Lộ Diêu

Cô gái Lộ Diêu
Mang cả hồn phấn hoa dại
Nhúng vào tinh khôi của bể

Tự hào đất mẹ Hoài Nhơn

Con sinh ra quê hương ngày lửa khói
mặt trẻ thơ lem luốc nụ cười
hỏi cha đâu mẹ lặng thầm không nói
ngước sao trời giọt nước lén rơi.

Khúc hát rừng dừa

Tôi yêu dáng đứng cây dừa
Hiên ngang mọc thẳng, bốn mùa ngát bông
Một đời hồn mãi trắng trong
Ngọt thơm giấu tận đáy lòng thẳm sâu

Thơ dự thi của Nguyễn Đức Hưng

trên những triền đê cháy dở chân nhang
người còn luyến lưu tìm ở thế gian lời thì thầm vọng tưởng
sóng bạc đầu mỗi ngày người một ngày bạc tóc

Hè sang

Mùa hè cái nắng vàng hoe
Vườn bà mát rượi bóng che trên đầu
Ú tim vòm lá chim sâu
Ríu ran mái ngói sẻ nâu gọi bầy

Ánh sao đêm

Ánh sao trời lấp lánh
Tỏa sáng trong màn đêm
Ngồi ngắm sao bên thềm
Bé nghe chuyện bà kể

Nỗi đau Yagi

Đồng bào tôi đang gánh chịu nỗi đau
Bão Yagi đã mang đi tất cả
Nhà cửa tan hoang, bão dông tàn phá
Vợ mất chồng, con mất mẹ, thương tâm!

Thăm quê hương Tây Sơn tam kiệt

Tiếng trống trận hành quân rộn rã hào hùng
Trầm bổng núi sông vọng vang rừng núi
Như vẫn đâu đây những đoàn quân lấm bụi
Chân đất, mũ rơm, gươm nhọn, giáo dài

Nín đi con

Sáng nay sông khóc
Sáng nay trời khóc
Phong Châu thú nhận
Chít chiếc khăn sô lên những đứa trẻ
Nước mắt gói hình bầu trời

Trái tim lơ ngơ bên bờ sạt lở

Đọc cái tút về nỗi buồn của một nhà thơ trẻ
về cuộc chia ly của cha và mẹ
tôi xúc động
gửi bạn ấy một trái tim

Câu chuyện trong hốc đá

Hốc đá mọc mầm xanh
Rễ bám ghì bên bờ vực
Con đường nhựa chảy như máu và nước mắt
Đôi chân gầy ghim vào thửa ruộng cằn
Lật lên cơm áo…

Nhen nhóm quê nhà

Người đàn bà co ro đêm ba mươi
Ngón tay run tựa vào hơi thở
Tôi thấy sự thiện lương rạng rỡ
Tấm vé số vơi dần đi

Chùm thơ về cao nguyên La Vuông

Trong hai ngày 20 và 21.7 Hội VHNT Bình Định phối hợp cùng UBND thị xã Hoài Nhơn, tổ chức chuyến đi thực tế sáng tác tại cao nguyên La Vuông cho các văn nghệ sĩ…

Cô gái Lộ Diêu

Cô gái Lộ Diêu
Mang cả hồn phấn hoa dại
Nhúng vào tinh khôi của bể

Tự hào đất mẹ Hoài Nhơn

Con sinh ra quê hương ngày lửa khói
mặt trẻ thơ lem luốc nụ cười
hỏi cha đâu mẹ lặng thầm không nói
ngước sao trời giọt nước lén rơi.

Khúc hát rừng dừa

Tôi yêu dáng đứng cây dừa
Hiên ngang mọc thẳng, bốn mùa ngát bông
Một đời hồn mãi trắng trong
Ngọt thơm giấu tận đáy lòng thẳm sâu

Thơ dự thi của Nguyễn Đức Hưng

trên những triền đê cháy dở chân nhang
người còn luyến lưu tìm ở thế gian lời thì thầm vọng tưởng
sóng bạc đầu mỗi ngày người một ngày bạc tóc

Hè sang

Mùa hè cái nắng vàng hoe
Vườn bà mát rượi bóng che trên đầu
Ú tim vòm lá chim sâu
Ríu ran mái ngói sẻ nâu gọi bầy

Ánh sao đêm

Ánh sao trời lấp lánh
Tỏa sáng trong màn đêm
Ngồi ngắm sao bên thềm
Bé nghe chuyện bà kể