Câu chuyện trong hốc đá

(VNBĐ – Văn trẻ). 

Hốc đá mọc mầm xanh
Rễ bám ghì bên bờ vực
Con đường nhựa chảy như máu và nước mắt
Đôi chân gầy ghim vào thửa ruộng cằn
Lật lên cơm áo…

Màu da trộn màu bùn
Vết bùn nứt lên cây mạ
Cánh đồng nắng khét
Gạn lọc dòng sữa thơm ngần

Gió tráng vào thinh không
Thổi hồn men gạch vỡ
Giọt mồ hôi thấm vào đất
Nuôi hạt mầm lên xanh…

Núi oằn mình cắm chặt
Mũi khoan tóe lửa tìm nguồn nước
Đất bao phen trầy xước
Ráng nhìn vết chân chim trên mặt trời rát đỏ
Mồ hôi đổ đầy tiếng ca trên đồng.

Lúa cúi đầu
Câu chuyện chải ra sau làn tóc
Một thời cây lúa ưỡn ngực
Bám vào lồng trời tìm cơn mưa khao khát
Để giờ cây lúa trổ đòng
Dâng đời ngọn gió thơm nồng, lúa ơi!

TRƯƠNG THỊ DIỄM PHÚC

* Tác phẩm từ Trại sáng tác VHNT Trẻ lần thứ VIII, năm 2024

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Mùa đông của tôi

Bay qua chiều vắng
Người là nắng mùa đông
Là góc phố là mái ngói là những chiếc lá biết tạm biệt lá cành cành lá 
Hãy rơi như ta chẳng có gì níu giữ 
Lấp đầy những con phố 

Tìm chiếc smartphone

Ngày ba mươi
Khi chiếc smartphone rơi
Ngôi nhà trống vắng
Những thành viên loay hoay tìm nhau
Chạm vào đâu thấy từng gương mặt
Chạm vào đâu nghe tiếng sum vầy

Sau cơn bão Yagi…

Nơi người đàn ông từng vùi giọt mồ hôi xuống nương rẫy
dựng ngôi nhà mơ ước có đàn con thơ, vợ hiền
chiều chiều đốt lửa bên suối
tiếng cười làm vui cả ngọn đồi