Tiếng sáo
Những ngón tay và đêm
Ngân lên
Đâu đó có người mở cửa
Ánh trăng tràn vào nhà
Và tiếng sáo men theo những bước chân vội vã
Những ngón tay và đêm
Ngân lên
Đâu đó có người mở cửa
Ánh trăng tràn vào nhà
Và tiếng sáo men theo những bước chân vội vã
Thoát ra từ những đêm dài
Bay ra từ cơn gió
Hương tự mình lang thang
Bầu trời mặt đất rộng
Bởi làn hương loang dài.
Vẫn căn gác riêng tôi những ngày trong suốt
Ngoài kia thênh thang phố xá thẳng hàng
Thấp thoáng cánh áo phất phơ chiều lẻ gió
Khêu đêm rộn ràng những bước chân hoang
Cha mang trên mình tấm áo Điện Biên
Áo trấn thủ với bao đường ngang dọc
56 ngày đêm lấn từng thước đất
Xẻ dọc chiến hào siết chặt vòng vây.
Hoài Nhơn
Lưu dấu cha ông thời mở cõi
Đoàn người Nam tiến
Đoàn người hướng về triều kinh
Mấy bạn gà mới nở
Tròn như những nắm bông
Thương đôi chân đo đỏ
Thương cái mỏ hồng hồng.
Đêm trăng thanh gió mát
Tán lá hát lao xao
Đàn cá quẫy dưới ao
Bà tôm còng búng nước
Khu vườn của ngoại
Bốn mùa ngát hương
Bé gọi yêu thương
Khu vườn cổ tích
Lớn lên, mẹ kể:
“Đẻ mày khó nhất chín đứa con”
ngày vượt cạn
nỗi đau sinh tử, mẹ rượt cha
Em bé bán vé số
ngày ngày lang thang qua ngôi trường cũ
ngoái nhìn hoa phượng nở
trắng sân
Ngỡ đã rất lâu rồi, trong đêm tĩnh mịch,
Tôi mới nghe được âm thanh của những giọt nước mắt
Lăn trên đá – với nhịp điệu của nỗi đau và lòng bi mẫn,
Má ngồi đó
Bên cái giếng xây thuở con còn nhỏ
Thành vỡ xanh rêu
Lũ kiến đuổi nhau trên nền gạch nứt cũ
Những ngón tay và đêm
Ngân lên
Đâu đó có người mở cửa
Ánh trăng tràn vào nhà
Và tiếng sáo men theo những bước chân vội vã
Thoát ra từ những đêm dài
Bay ra từ cơn gió
Hương tự mình lang thang
Bầu trời mặt đất rộng
Bởi làn hương loang dài.
Vẫn căn gác riêng tôi những ngày trong suốt
Ngoài kia thênh thang phố xá thẳng hàng
Thấp thoáng cánh áo phất phơ chiều lẻ gió
Khêu đêm rộn ràng những bước chân hoang
Cha mang trên mình tấm áo Điện Biên
Áo trấn thủ với bao đường ngang dọc
56 ngày đêm lấn từng thước đất
Xẻ dọc chiến hào siết chặt vòng vây.
Hoài Nhơn
Lưu dấu cha ông thời mở cõi
Đoàn người Nam tiến
Đoàn người hướng về triều kinh
Mấy bạn gà mới nở
Tròn như những nắm bông
Thương đôi chân đo đỏ
Thương cái mỏ hồng hồng.
Đêm trăng thanh gió mát
Tán lá hát lao xao
Đàn cá quẫy dưới ao
Bà tôm còng búng nước
Khu vườn của ngoại
Bốn mùa ngát hương
Bé gọi yêu thương
Khu vườn cổ tích
Lớn lên, mẹ kể:
“Đẻ mày khó nhất chín đứa con”
ngày vượt cạn
nỗi đau sinh tử, mẹ rượt cha
Em bé bán vé số
ngày ngày lang thang qua ngôi trường cũ
ngoái nhìn hoa phượng nở
trắng sân
Ngỡ đã rất lâu rồi, trong đêm tĩnh mịch,
Tôi mới nghe được âm thanh của những giọt nước mắt
Lăn trên đá – với nhịp điệu của nỗi đau và lòng bi mẫn,
Má ngồi đó
Bên cái giếng xây thuở con còn nhỏ
Thành vỡ xanh rêu
Lũ kiến đuổi nhau trên nền gạch nứt cũ
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định