
Chất thơ của một vùng thơ
Nhằm tiếp tục khẳng định và thông điệp đến độc giả gần xa về thành tựu thi ca cùng chất thơ của một vùng đất, lần này, Hội Văn học Nghệ thuật Bình Định cho ra mắt Tuyển tập 10 năm thơ Bình Định (2011-2021)…
Nhằm tiếp tục khẳng định và thông điệp đến độc giả gần xa về thành tựu thi ca cùng chất thơ của một vùng đất, lần này, Hội Văn học Nghệ thuật Bình Định cho ra mắt Tuyển tập 10 năm thơ Bình Định (2011-2021)…
Nam Trung bộ là một trong những khu vực văn hóa có tính đặc biệt. Nó không chỉ là “trạm trung chuyển” trong hành trình Nam tiến của các danh gia văn học, các nhân vật lịch sử
Với hội xuân, thơ Hoàng Cầm là sự kết tinh những vẻ đẹp của con người đầy sức sống với những khát vọng đam mê trong tình yêu vươn đến tầm vóc vũ trụ.
Ngay tập truyện ngắn đầu tay Bãi vàng, Đá quý, Trầm hương (2013), Nguyễn Trí đã đoạt Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam. Rồi thành nhà văn Hội Trung ương.
Từ sức mạnh và những động tác bản năng săn mồi của cọp, như phóng toàn thân, chụp, vồ, bấu, đá… các võ nhân xưa đã sáng tạo ra các bài thảo võ quyền mang tên hổ…
Thơ có nhịp điệu thì đương nhiên rồi nhưng ở đây tôi muốn bàn tới nhịp điệu của văn xuôi, điều mà rất ít người viết để ý.
Trong tuyển tập Thơ Việt Nam 1945 – 1956 có một bài thơ khá đặc biệt. Đó là bài Lại về tỉnh nhỏ của Yến Lan.
Đập Đá xưa thuộc làng Phương Mính tổng Thời Đôn. Phương Mính viết theo Địa bạ triều Nguyễn [芳茗] hàm nghĩa là Trà thơm.
“Mình” trong phương ngữ Nam bộ là ngôi thứ nhất số ít. “Mình” có nghĩa là tui, em, con, cháu…
Thanh Thảo lặng lẽ làm mới thơ mình, trước cả những ồn ào xu thế, vì ông có thiên tư và nội lực (ngay từ quan niệm về thơ và các giá trị văn chương lớn sớm tiếp cận).
Tôi mượn tên cuốn tự truyện của Thanh Thảo để làm cái tựa cho bài viết này về ông…
Đừng loay hoay tìm cách chỉ ra thơ Phạm Đương theo kiểu trường phái, phong cách nào. Sẽ không có khuôn thước nào thể hiện tốt nhất những phát hiện, những bóc tách chính mình…
Qua ngôn ngữ sân khấu, chiến tranh và đề tài hậu chiến mang đến cho người xem cái nhìn đa chiều, khách quan, góp phần tuyên truyền, giáo dục các thế hệ hôm nay hiểu về lịch sử, sự hy sinh của của thế hệ cha anh vì nền độc lập, tự do…
Lê Văn Ngăn ngồi đó, hiền lành, điềm tĩnh, vầng trán in những nếp phong trần, ưu tư. Mặt hồ thoáng rộng hình như càng ngút ngát xa rộng trong đôi mắt nheo nhìn của anh…
(VNBĐ – Nghiên cứu & Phê bình). LTS: Nhà thơ Tế Hanh (1921-2009) sinh ở một làng chài thuộc xã Bình Dương, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi. Sau 1954, ông tập kết ra Bắc, công tác ở Hội Văn nghệ, rồi tham gia Ban Biên tập tuần báo Văn nghệ của Hội.
Nhằm tiếp tục khẳng định và thông điệp đến độc giả gần xa về thành tựu thi ca cùng chất thơ của một vùng đất, lần này, Hội Văn học Nghệ thuật Bình Định cho ra mắt Tuyển tập 10 năm thơ Bình Định (2011-2021)…
Nam Trung bộ là một trong những khu vực văn hóa có tính đặc biệt. Nó không chỉ là “trạm trung chuyển” trong hành trình Nam tiến của các danh gia văn học, các nhân vật lịch sử
Với hội xuân, thơ Hoàng Cầm là sự kết tinh những vẻ đẹp của con người đầy sức sống với những khát vọng đam mê trong tình yêu vươn đến tầm vóc vũ trụ.
Ngay tập truyện ngắn đầu tay Bãi vàng, Đá quý, Trầm hương (2013), Nguyễn Trí đã đoạt Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam. Rồi thành nhà văn Hội Trung ương.
Từ sức mạnh và những động tác bản năng săn mồi của cọp, như phóng toàn thân, chụp, vồ, bấu, đá… các võ nhân xưa đã sáng tạo ra các bài thảo võ quyền mang tên hổ…
Thơ có nhịp điệu thì đương nhiên rồi nhưng ở đây tôi muốn bàn tới nhịp điệu của văn xuôi, điều mà rất ít người viết để ý.
Trong tuyển tập Thơ Việt Nam 1945 – 1956 có một bài thơ khá đặc biệt. Đó là bài Lại về tỉnh nhỏ của Yến Lan.
Đập Đá xưa thuộc làng Phương Mính tổng Thời Đôn. Phương Mính viết theo Địa bạ triều Nguyễn [芳茗] hàm nghĩa là Trà thơm.
“Mình” trong phương ngữ Nam bộ là ngôi thứ nhất số ít. “Mình” có nghĩa là tui, em, con, cháu…
Thanh Thảo lặng lẽ làm mới thơ mình, trước cả những ồn ào xu thế, vì ông có thiên tư và nội lực (ngay từ quan niệm về thơ và các giá trị văn chương lớn sớm tiếp cận).
Tôi mượn tên cuốn tự truyện của Thanh Thảo để làm cái tựa cho bài viết này về ông…
Đừng loay hoay tìm cách chỉ ra thơ Phạm Đương theo kiểu trường phái, phong cách nào. Sẽ không có khuôn thước nào thể hiện tốt nhất những phát hiện, những bóc tách chính mình…
Qua ngôn ngữ sân khấu, chiến tranh và đề tài hậu chiến mang đến cho người xem cái nhìn đa chiều, khách quan, góp phần tuyên truyền, giáo dục các thế hệ hôm nay hiểu về lịch sử, sự hy sinh của của thế hệ cha anh vì nền độc lập, tự do…
Lê Văn Ngăn ngồi đó, hiền lành, điềm tĩnh, vầng trán in những nếp phong trần, ưu tư. Mặt hồ thoáng rộng hình như càng ngút ngát xa rộng trong đôi mắt nheo nhìn của anh…
(VNBĐ – Nghiên cứu & Phê bình). LTS: Nhà thơ Tế Hanh (1921-2009) sinh ở một làng chài thuộc xã Bình Dương, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi. Sau 1954, ông tập kết ra Bắc, công tác ở Hội Văn nghệ, rồi tham gia Ban Biên tập tuần báo Văn nghệ của Hội.
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định