Văn học

Thơ dự thi của Trần Tú Nhi

Má ngồi đó
Bên cái giếng xây thuở con còn nhỏ
Thành vỡ xanh rêu
Lũ kiến đuổi nhau trên nền gạch nứt cũ

Giữ trọn lời thề

Khải nhớ tới lời đề nghị của gã đàn ông gặp mình hai hôm trước. Nếu nhận lời, Khải lập tức có ngay hai ngàn đô mỗi tháng. Tính ra tiền Việt gấp năm lần mức lương của Khải…

Đêm nguyệt thực

Gã đỗ xe khuất trong bóng đám cọ, tháo giày, nới lỏng thắt lưng và hạ lưng ghế ngồi cho thoải mái. Lúc này nàng mới để ý chiếc xe tải nhỏ chỉ có hai ghế ngồi…

Quà của biển

Dọc theo ven bờ của cửa biển An Dũ, cái mùi ngai ngái quen thuộc của thứ sản vật đang phơi làm giác quan của những người sành ăn phải lên tiếng…

Cải mầm

Cuối năm, mẹ xới khoảnh đất trên đầu nhà, vun thành từng chiếc hộp đều tăm tắp. Mấy ô đất nâu được gọi thức dậy sau cả năm dài ngủ quên…

Giọt nước đi chơi

Thấy nắng vàng tươi đẹp
Nước bay lên trời cao
Chạm đến những vì sao
Kết thành làn mây trắng

Cổ tự

Thả từng câu rêu mềm bậc đá
Trải lời chim thong thả nhịp non ngàn
Từng bóng nắng loang nỗi niềm cô tịch
Gió mười phương thơm thoảng phiến u lan.

Về phía rằm xuân

Người khách cuối cùng đã lên tàu rời ga
mang theo hành trang ấm
mưa đồng bằng ngấm lạnh
đêm cuối năm

Cọng rơm

Năm tháng về đâu hồn rơm rạ
Mãi đến tuổi già vẫn còn thơm
Tôi ra đời học bao điều lạ

Hỏi

Cùng bám rễ vào đất
Cành ra quả dâng đời
Sao trái ớt lại cay
Mà quả cam thì ngọt

Hãy như là chiếc lá

Hãy như là chiếc lá 
Tươi thắm trên cây đời
Nâng tầm cao bóng cả 
Xanh hết mình rồi rơi 

Nợ quê

Được sinh ra trên đời này là ta đã nợ quê rồi 
Nợ xứ sở kể từ khi mẹ cha ta có mặt 
Nợ ánh dương soi và nợ muôn loài trên mặt đất 
Nợ bao người và nợ cả đất nước quê hương 

Thơ dự thi của Trần Tú Nhi

Má ngồi đó
Bên cái giếng xây thuở con còn nhỏ
Thành vỡ xanh rêu
Lũ kiến đuổi nhau trên nền gạch nứt cũ

Giữ trọn lời thề

Khải nhớ tới lời đề nghị của gã đàn ông gặp mình hai hôm trước. Nếu nhận lời, Khải lập tức có ngay hai ngàn đô mỗi tháng. Tính ra tiền Việt gấp năm lần mức lương của Khải…

Đêm nguyệt thực

Gã đỗ xe khuất trong bóng đám cọ, tháo giày, nới lỏng thắt lưng và hạ lưng ghế ngồi cho thoải mái. Lúc này nàng mới để ý chiếc xe tải nhỏ chỉ có hai ghế ngồi…

Quà của biển

Dọc theo ven bờ của cửa biển An Dũ, cái mùi ngai ngái quen thuộc của thứ sản vật đang phơi làm giác quan của những người sành ăn phải lên tiếng…

Cải mầm

Cuối năm, mẹ xới khoảnh đất trên đầu nhà, vun thành từng chiếc hộp đều tăm tắp. Mấy ô đất nâu được gọi thức dậy sau cả năm dài ngủ quên…

Giọt nước đi chơi

Thấy nắng vàng tươi đẹp
Nước bay lên trời cao
Chạm đến những vì sao
Kết thành làn mây trắng

Cổ tự

Thả từng câu rêu mềm bậc đá
Trải lời chim thong thả nhịp non ngàn
Từng bóng nắng loang nỗi niềm cô tịch
Gió mười phương thơm thoảng phiến u lan.

Về phía rằm xuân

Người khách cuối cùng đã lên tàu rời ga
mang theo hành trang ấm
mưa đồng bằng ngấm lạnh
đêm cuối năm

Cọng rơm

Năm tháng về đâu hồn rơm rạ
Mãi đến tuổi già vẫn còn thơm
Tôi ra đời học bao điều lạ

Hỏi

Cùng bám rễ vào đất
Cành ra quả dâng đời
Sao trái ớt lại cay
Mà quả cam thì ngọt

Hãy như là chiếc lá

Hãy như là chiếc lá 
Tươi thắm trên cây đời
Nâng tầm cao bóng cả 
Xanh hết mình rồi rơi 

Nợ quê

Được sinh ra trên đời này là ta đã nợ quê rồi 
Nợ xứ sở kể từ khi mẹ cha ta có mặt 
Nợ ánh dương soi và nợ muôn loài trên mặt đất 
Nợ bao người và nợ cả đất nước quê hương