Giọt nước đi chơi

(VNBĐ – Văn học thiếu nhi). 

Thấy nắng vàng tươi đẹp
Nước bay lên trời cao
Chạm đến những vì sao
Kết thành làn mây trắng

Trên bầu trời xa thẳm
Mây theo gió bềnh bồng
Rong chơi với mênh mông
Giữa cao xanh bát ngát

Sáng nay nghe bé hát
Tiếng hát thật thiết tha
Giọt nước bỗng nhớ nhà
Nhớ vườn hoa đồng cỏ

Thế là mây nức nở
Òa khóc thành mưa rơi
Sau những ngày rong chơi
Nước lại về trong vắt.

PHẠM ANH XUÂN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Tường ảo

Bức tường tối đen. Tôi có thể cảm nhận qua tiếng còi xe. Có ba mặt tường. Bên ngoài mỗi mặt là một thế giới khác nhau. Mặt vẽ hình đầu người là một trong ba bức tường ấy…

Cây cô đơn

Cây cô đơn có tự bao giờ và vì sao người ta gọi là cây cô đơn. Chắc có lẽ, cây cũng như người, khi đơn lẻ, cô độc giữa thế gian rộng lớn thì cũng chỉ như một minh chứng về sự hiện hữu…

Tấm áo Điện Biên

Cha mang trên mình tấm áo Điện Biên
Áo trấn thủ với bao đường ngang dọc
56 ngày đêm lấn từng thước đất
Xẻ dọc chiến hào siết chặt vòng vây.