Về phía rằm xuân

(VNBĐ – Thơ). 

Người khách cuối cùng đã lên tàu rời ga
mang theo hành trang ấm
mưa đồng bằng ngấm lạnh
đêm cuối năm

Nàng mỏng mảnh áo khăn
câu thơ mắc tóc
chỉ đóa lily vẫn không đành bỏ mặc
những làn thơm rất nồng

Anh thấy không
mùa xuân đang cựa mầm
ngày mai sẽ loang nhanh ngàn vệt diệp lục
như đàn nảy phím
như màu lên toan

Hãy đợi thêm
rồi sẽ Nguyên tiêu cho trăng về Đoan Môn
Cấm Thành lộng lẫy
mang gót hài xinh
thơ se sẽ bước và trăng thật đầy…

HÀ PHI PHƯỢNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Tường ảo

Bức tường tối đen. Tôi có thể cảm nhận qua tiếng còi xe. Có ba mặt tường. Bên ngoài mỗi mặt là một thế giới khác nhau. Mặt vẽ hình đầu người là một trong ba bức tường ấy…

Cây cô đơn

Cây cô đơn có tự bao giờ và vì sao người ta gọi là cây cô đơn. Chắc có lẽ, cây cũng như người, khi đơn lẻ, cô độc giữa thế gian rộng lớn thì cũng chỉ như một minh chứng về sự hiện hữu…

Tấm áo Điện Biên

Cha mang trên mình tấm áo Điện Biên
Áo trấn thủ với bao đường ngang dọc
56 ngày đêm lấn từng thước đất
Xẻ dọc chiến hào siết chặt vòng vây.