Lý Thành Long

Cô gái Lộ Diêu

Cô gái Lộ Diêu
Mang cả hồn phấn hoa dại
Nhúng vào tinh khôi của bể

Hoài Nhơn

Hoài Nhơn
Lưu dấu cha ông thời mở cõi
Đoàn người Nam tiến
Đoàn người hướng về triều kinh

Nụ cười da cam

Đứa bé
Của ba mươi năm trước
Giờ gặp lại
Vẫn chỉ là đứa bé

Quanh triền vú mẹ

Lời ru đỏ hỏn vòm chiều
Nghe đời xanh lại bên triền vú xưa
Chỉ là một thoáng cơn mưa
Đời người như thể mới vừa trú chân

Vết lún

Con đường rạch đôi cánh đồng Phú – Nhuận
Phố đang thay màu đất bùn quê
Có đôi bàn chân còn nguyên vết lún
Xốn xang mỗi lúc ngang về

Cái ngày…

Cái ngày
người thiếu phụ
quặn cơn đau thiên chức
miếng tã mang hình đôi mắt vọng phu

Hội ngộ trên quê hương

Đất quê một chiều hội ngộ
Tóc sương pha câu hát cứ ngập lòng
Phòng ốc thanh tân cứ nồng nàn hương cổ

Cô gái Lộ Diêu

Cô gái Lộ Diêu
Mang cả hồn phấn hoa dại
Nhúng vào tinh khôi của bể

Hoài Nhơn

Hoài Nhơn
Lưu dấu cha ông thời mở cõi
Đoàn người Nam tiến
Đoàn người hướng về triều kinh

Nụ cười da cam

Đứa bé
Của ba mươi năm trước
Giờ gặp lại
Vẫn chỉ là đứa bé

Quanh triền vú mẹ

Lời ru đỏ hỏn vòm chiều
Nghe đời xanh lại bên triền vú xưa
Chỉ là một thoáng cơn mưa
Đời người như thể mới vừa trú chân

Vết lún

Con đường rạch đôi cánh đồng Phú – Nhuận
Phố đang thay màu đất bùn quê
Có đôi bàn chân còn nguyên vết lún
Xốn xang mỗi lúc ngang về

Cái ngày…

Cái ngày
người thiếu phụ
quặn cơn đau thiên chức
miếng tã mang hình đôi mắt vọng phu

Hội ngộ trên quê hương

Đất quê một chiều hội ngộ
Tóc sương pha câu hát cứ ngập lòng
Phòng ốc thanh tân cứ nồng nàn hương cổ