Quanh triền vú mẹ

(VNBĐ – Thơ). Lời ru đỏ hỏn vòm chiều
Nghe đời xanh lại bên triền vú xưa
Chỉ là một thoáng cơn mưa
Đời người như thể mới vừa trú chân

Nửa đêm mắt lại trong ngần
Sương long lanh rớt gieo vần song loan
Đôi câu giàn giụa đêm mòn
Một đời thao thức níu hồn cốt xưa

Còn nghe đâu đó nhặt thưa
Nửa câu nắng
Một câu mưa
Nặng lòng

Hồn quê trĩu một nét cong
Quanh triền vú mẹ một vòng nhân gian.

LÝ THÀNH LONG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…