Quy Nhơn ngày trở lại

(VNBĐ – Thơ). 

Quy Nhơn ngày trở lại
Ta ngỡ ngàng trước sự đổi thay
Những con đường và những hàng cây
Xòe ô lá đỡ che nắng hạ

Bờ biển cong dải cát vàng óng ả
Như mảnh trăng hao khuyết lưng trời
Cỏ cây hoa lá thắm tươi
Viền mép biển công viên xanh mặc khải

Quy Nhơn ngày trở lại
Ta lang thang như thuở ấy lang thang
Ghềnh Ráng khuya tràn ngập ánh trăng
Em lo ngại cuộc tình hai đứa…

Ta lần lữa và rồi thất hứa
Để bây giờ tiếc nuối khôn nguôi
Chiến trường K. một thời
Tuổi hai mươi rất mong manh tồn tại…

Quy Nhơn ngày trở lại
Cảnh cũ người đâu?
Hỏi đêm sâu
Bầu trời đầy sao lắc đầu không biết…

NGUYỄN TAM MỸ

(Văn nghệ Bình Định số 98 tháng 6.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Nguyễn Tấn On

Nhiều khi núi đứng lặng thinh
Một chiếc lá rớt – giật mình – nhớ quê
Rưng rưng lỗi hẹn cuộc về
Thương từng vạt cỏ, bờ đê sông gầy.

Hồn đá

Đá nối tiếp đá. Đá bạt ngàn đá. Đá tựa vào nhau. Bà Ngàn đi giữa những đồng đội của anh Toàn. Tay bà nắm chặt gói đá anh Toàn gửi về. Lòng bà đau đáu…

Thơ dự thi của Ngô Văn Cư

Có bàn chân trần kể chuyện trăm năm
Ngọn đèn dầu soi vào trầm tích
Gương mặt người hồng lên màu đất
Tạc vào bóng đêm