Thơ dự thi của Nguyễn Hoàng Hoa

(VNBĐ – Thơ dự thi). 

Lính trẻ ở Trường Sa

Nắng gió Trường Sa hun đúc da đồng
Biển mặn Trường Sa đậm đà giọng nói
Lính trẻ Hải quân cười tươi rói
Đón khách đất liền ra thăm đảo xa

Em quê Bình Định, bạn này Khánh Hòa
Ra đảo hơn một năm quen rồi nắng gió
Đồng đội tình thân một nhà gắn bó
Tay súng đêm ngày canh giữ biên cương

Giữ trong tim hình đất nước yêu thương
Nơi đầu sóng thiêng liêng cờ Tổ quốc
Ôm súng tuần tra hay vào phiên gác
Lính kiên cường vững chãi giữa trùng khơi

Đón Tết đảo xa lính cũng quen rồi
Ấm áp đủ đầy trong tình yêu cả nước
Phút giao thừa chợt rưng rưng nước mắt
Mong mẹ cha hãy cứ yên lòng

Mang hào hùng đi trọn tuổi thanh xuân
Canh giữ biên cương xanh màu biển thẳm
Cho quả bàng vuông và san hô đỏ thắm
Cho trường tồn nước Việt mãi ngàn năm.

 

Thơ tặng cô diễn viên ngày ấy

Ngày ấy em cùng đoàn lưu diễn
Huyện gần tỉnh xa xe xóc đường dài
Thiếu đủ thứ chỉ tràn đầy nhiệt huyết
Cứ băng băng sức trẻ tuổi hai mươi

Ở phố phường nhà hát sáng đèn
Khách kín rạp vui theo từng lớp diễn
Tiếng trống chầu điểm khuyên tán thưởng
Lòng rộn ràng đêm diễn cũng thăng hoa

Lúc ế dài phải đi vùng xa
Sân khấu dựng trong hội trường chật hẹp
Có hề chi miễn người xem thấy đẹp
Bồi dưỡng đoàn bằng nồi cháo gà khuya

Dưới ánh đèn vàng son phấn dễ hư da
Rm cất lời ca bao người thổn thức
Chân lướt nhẹ trên hia tay múa đuờng tuyệt kiếm
Em hóa nữ hoàng say đắm quân vương

Đêm chia tay cuộc rượu giữa sân vườn
Chén tiễn anh người chơi kèn bóp
Chén tiễn em người Tây Sơn chơn chất
Đoàn về Quy Nhơn, tôi trở lại Sài Gòn

Thời gian trôi tóc người như sương
Mừng em thành ngôi sao xứ sở
Nghe tin em theo chồng, tích tuồng thành chuyện cũ
Chợt thoáng buồn nhưng biết sao hơn

Đã có những người tiếp bước chân em
Đưa Tuồng quê ta đi xa vang vọng
Chút tiếc nuối cũng là cuộc sống
Nhớ về nhau tình bạn vẫn đong đầy.

NGUYỄN HOÀNG HOA

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Anh hùng, gió chướng và con nước

Nguyễn Huệ trở về khi toàn thân ướt đẫm. Khuôn ngực vạm vỡ đầy những vết sẹo hiện ra dưới ánh trăng khi tỏ khi mờ. Năm ấy, Nguyễn Huệ ba mươi mốt tuổi…

Bạch đào

Chiều muộn. Vườn đông se sắt buốt giá. Những cội đào sần sùi rêu mốc đang co mình trong giá lạnh. Lơ phơ vài chiếc lá đào vàng úa còn sót lại trên cây như ủ cả một mùa đông năm cũ…

Nhà thơ Hương Đình

Ta về ngậm ngải người ơi
Bóng trầm khuất khuất trăng rơi ròng ròng
Ta về cất tiếng tru không
Tiếng ta chìm giữa mênh mông rừng tàn

Vang trưa

Một trưa của ngày hai mươi bốn tháng Mười Hai, đúng hai mươi bốn năm sau. Gã một mình trở lại suối Tiên bằng chiếc tắc xi bắt từ khách sạn. Nắng lấp lóa và nỗi nhớ lấp lóa…