Thơ dự thi của Thái An Khánh

(VNBĐ – Thơ dự thi).

Tiếng hát em

Ta thấy dòng trầm tích ngàn năm cựa quậy
Tuổi đôi mươi nhựa sống vút trào
Núi đồi trôi cùng trăng ra biển
Bờ eo nào neo giấc mơ thơm.

Ta lặng sâu vào tiếng hát em
Nhấm nháp vị đời nắng quái mưa sa
Lòng tịch nhiên ánh sáng hải hà
Con mắt biết mọi điều tan hợp.

Ta chạm tay vào tiếng hát em
Hương nở hoa thời gian huyền nhiệm
Cùng nhau bay vũ trụ khôn cùng
Hạnh phúc – tự do tuyệt đối…

 

Tự tình Bình Định

Núi Bà những hang đá diệu kì
Hòn Vọng Phu dõi mắt biển Đông
Tiếng cuốc nào vang vọng đâu đây

Sông Côn dải lụa xanh ngần
Bữa ấy đêm trăng em tắm
Anh lặng si như Từ Thức

Mảnh đất in dấu chân ba anh em
Mua bán trầu, học võ, tuyển binh
Năm Kỷ Dậu quân Thanh bạt vía
Giang sơn một dải cờ đào

Cụ Đào Tấn hậu tổ Tuồng Bình Định
Huỳnh Mai ngọn sóng nào còn vỗ
Mùa xuân ấy mai vàng cả núi
Chiều nhìn Thị Nại mây bay

Hải Giang kì quan miền nhiệt đới
Nao lòng du khách muôn phương
Con đường mang tên Xuân Diệu
Mịn màng bờ cát eo thon
Đêm mặn mòi phố hát
Bóng tháp xanh thuở ngàn năm
Vũ điệu Shiva và Shakti
Âm dương từ đó sinh sôi

Địa linh Bình Định ai khơi mạch
Ân nghĩa dày con cháu khắc ghi
Tiếp bước bản hùng ca bất diệt
Ơi quê hương khúc hát tự tình.

THÁI AN KHÁNH

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Anh hùng, gió chướng và con nước

Nguyễn Huệ trở về khi toàn thân ướt đẫm. Khuôn ngực vạm vỡ đầy những vết sẹo hiện ra dưới ánh trăng khi tỏ khi mờ. Năm ấy, Nguyễn Huệ ba mươi mốt tuổi…

Bạch đào

Chiều muộn. Vườn đông se sắt buốt giá. Những cội đào sần sùi rêu mốc đang co mình trong giá lạnh. Lơ phơ vài chiếc lá đào vàng úa còn sót lại trên cây như ủ cả một mùa đông năm cũ…

Nhà thơ Hương Đình

Ta về ngậm ngải người ơi
Bóng trầm khuất khuất trăng rơi ròng ròng
Ta về cất tiếng tru không
Tiếng ta chìm giữa mênh mông rừng tàn

Vang trưa

Một trưa của ngày hai mươi bốn tháng Mười Hai, đúng hai mươi bốn năm sau. Gã một mình trở lại suối Tiên bằng chiếc tắc xi bắt từ khách sạn. Nắng lấp lóa và nỗi nhớ lấp lóa…