Uống rượu một mình

(VNBĐ – Văn trẻ).

căn phòng mất ngủ nên rỗng tuếch
cơn say chưa chịu ngả nghiêng
ta đã thấy gương mặt và bóng mình lướt qua nhau
…giã biệt

giấu vào đâu những hình xăm nguệch ngoạc
cho môi em bớt hờn
cho ta vẫy vùng cô đơn

sẽ thấy thằng mười ba đang quắn mông nức nở
lươn bây giờ không nổi nữa
mà ước một vệt roi cha quật tơi bời hôm nghịch dại
rồi nên thân

mẹ ta muôn phần
như gánh rơm buồn dầm mưa ngày rét
trên con đường đất
mắt đẫm gió Bấc quảy quang mua bán vội về

chén này
cha cài đam mê trong bất lực
thương bữa cạo nồi quèn quẹt chiều hôm

chén này
chuốc cùng một thây ma lang bạt ven đường
giẫm phải phong ba rồi cũng nhẹ bằng ly cuối
rót tràn bóng tối
lại bừng lên thứ ánh sáng trước mộ bia, không màu

chén này
chén sau

nào, mình ta cùng cạn.

LÊ NHI

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Cầm

Ánh trăng mờ tỏ. Trạng Vinh tựa hồ như nhìn thấy bóng hình quen thuộc của cô đào hát năm xưa ẩn hiện giữa làn sương khói mong manh huyền hoặc…

Tiếng sáo 

Những ngón tay và đêm 
Ngân lên
Đâu đó có người mở cửa 
Ánh trăng tràn vào nhà 
Và tiếng sáo men theo những bước chân vội vã 

Làn hương

Thoát ra từ những đêm dài
Bay ra từ cơn gió
Hương tự mình lang thang
Bầu trời mặt đất rộng
Bởi làn hương loang dài.

Trên căn gác nhà K

Vẫn căn gác riêng tôi những ngày trong suốt
Ngoài kia thênh thang phố xá thẳng hàng
Thấp thoáng cánh áo phất phơ chiều lẻ gió
Khêu đêm rộn ràng những bước chân hoang