
Tạm biệt chim di
Cuối cùng Miên cũng tìm mua được căn nhà nhỏ dưới chân cầu, căn nhà hơn năm mươi mét vuông, khá rộng cho một người độc thân.
Cuối cùng Miên cũng tìm mua được căn nhà nhỏ dưới chân cầu, căn nhà hơn năm mươi mét vuông, khá rộng cho một người độc thân.
Thị trấn buồn như vệt nắng héo cuối chiều, những cơn gió cụt đầu xoay tròn trên mặt đường nhựa rồi tan biến vào thinh lặng. Đã sang tháng thứ sáu của mùa khô, nhà cửa hai bên đường đóng im ỉm để ngăn bụi bay vào, bỏ mặc lá rụng…
Phi ư? Hỗn hào và hoang lung. Và những điều đó khiến một thằng nhỏ mới mười bốn tuổi như nó vui sướng và hãnh diện vô cùng.
Mấy hôm nay chuyển trời nên nóng bức khiếp. Phùng nằm trong phòng nãy giờ, chiếc quạt treo tường đang chạy vù vù vẫn thấy trong người hầm hập. Thật khó chợp mắt…
Tôi bước tới định hít thật sâu cho lồng ngực mình ắp đầy làn hương quyến rũ ấy, liền bị chị Hạnh đưa cánh tay nõn nà vòng ngang ngực cản lại. “Em phải tắm rửa sạch sẽ mới đến gần được. Đó là vua ngải”.
(VNBĐ – Truyện ngắn). 1. Mùa đông nên trời tối sớm, giờ này hầu hết mọi người đều quây quần bên mâm cơm gia đình không ra ngoài đường như dạo hè. Ở làng Mòi, đã thành lệ, mọi người ăn tối từ rất sớm,
(VNBĐ – Truyện ngắn). Thuận nằm vật xuống lớp tro tàn còn chưa kịp nguội, bất lực nhìn ngọn lửa vẫn đang liếm dần từng mét rừng phòng hộ. Mọi người vẫn tiến về phía trước, mặc cho những cơn gió Lào hầm hập, bỏng
(VNBĐ – Truyện ngắn). Vậy bây giờ em vô trỏng, nhanh cũng phải đôi ba bữa mới về. Biết là đàn bà có chồng, phải thu xếp nhà cửa, nhưng trong cảnh tình này, con nhỏ không còn trông đợi ai được nữa ngoài em.
(VNBĐ – Truyện ngắn). Còn nhớ ngày bà đi, hôm đó gió bấc, cây vông đồng trước nhà vào mùa, từng chùm nứt toác rơi lách cách trên lối đi. Con Huê mới lên năm, đứng tựa cửa thấy ba về từ xa nó đã
(VNBĐ – Văn trẻ). Chị ghé mắt nhìn qua khe cửa thấy Trung vẫn còn đứng ở bên ngoài. Trời lất phất mưa, những cơn mưa đầu mùa bắt đầu đổ xuống cái xóm trọ không mấy sang trọng này. Con đường vào xóm ngập
(VNBĐ – Truyện ngắn). Màn đêm đã tràn ra mặt biển. Màu nước đen như màu mực, lênh loáng, mênh mông. Bãi bờ vắng lặng, chỉ nghe thấy tiếng thở của biển. Ù oạp, ù oạp. Bóng tối càng rộng thêm ra, những con sóng
(VNBĐ – Truyện ngắn). 1. Tiếng sấm nổ rền ngoài sân đình báo hiệu một cơn giông lớn. Trời nóng hầm hập. Chạm vào đâu cũng ngột ngạt, bức bối. Chạm vào đâu cũng nhớp nháp, khó chịu. Đã mấy tháng liền trời rặn mãi
(VNBĐ – Văn trẻ). Dọc theo con phố nối dài những ánh đèn sáng trưng, cuộc chơi đêm vẫn náo nhiệt mà chưa có dấu hiệu thấm mệt. Anh dừng lại ở một hàng nước nhỏ nằm vừa in trong cái hốc vuông vức ở
(VNBĐ – Truyện ngắn). Cơn bão đã đi qua lâu rồi nhưng sự tàn phá khủng khiếp vẫn còn nguyên vẹn nơi vùng ven biển Vạn Hiệp đầy cát và gió nhưng thiếu nước ngọt này. Mọi sinh hoạt tưởng chừng như đi vào bình
(VNBĐ – Truyện ngắn). Gã khát. Cả cơ thể như khô rang hừng hực và mũi họng như bốc cháy khi hắn cố hít sâu rồi gào tên vợ hắn. Phản xạ hắn quen thuộc mỗi khi tỉnh dậy sau những cuộc nhậu cháy hết
Cuối cùng Miên cũng tìm mua được căn nhà nhỏ dưới chân cầu, căn nhà hơn năm mươi mét vuông, khá rộng cho một người độc thân.
Thị trấn buồn như vệt nắng héo cuối chiều, những cơn gió cụt đầu xoay tròn trên mặt đường nhựa rồi tan biến vào thinh lặng. Đã sang tháng thứ sáu của mùa khô, nhà cửa hai bên đường đóng im ỉm để ngăn bụi bay vào, bỏ mặc lá rụng…
Phi ư? Hỗn hào và hoang lung. Và những điều đó khiến một thằng nhỏ mới mười bốn tuổi như nó vui sướng và hãnh diện vô cùng.
Mấy hôm nay chuyển trời nên nóng bức khiếp. Phùng nằm trong phòng nãy giờ, chiếc quạt treo tường đang chạy vù vù vẫn thấy trong người hầm hập. Thật khó chợp mắt…
Tôi bước tới định hít thật sâu cho lồng ngực mình ắp đầy làn hương quyến rũ ấy, liền bị chị Hạnh đưa cánh tay nõn nà vòng ngang ngực cản lại. “Em phải tắm rửa sạch sẽ mới đến gần được. Đó là vua ngải”.
(VNBĐ – Truyện ngắn). 1. Mùa đông nên trời tối sớm, giờ này hầu hết mọi người đều quây quần bên mâm cơm gia đình không ra ngoài đường như dạo hè. Ở làng Mòi, đã thành lệ, mọi người ăn tối từ rất sớm,
(VNBĐ – Truyện ngắn). Thuận nằm vật xuống lớp tro tàn còn chưa kịp nguội, bất lực nhìn ngọn lửa vẫn đang liếm dần từng mét rừng phòng hộ. Mọi người vẫn tiến về phía trước, mặc cho những cơn gió Lào hầm hập, bỏng
(VNBĐ – Truyện ngắn). Vậy bây giờ em vô trỏng, nhanh cũng phải đôi ba bữa mới về. Biết là đàn bà có chồng, phải thu xếp nhà cửa, nhưng trong cảnh tình này, con nhỏ không còn trông đợi ai được nữa ngoài em.
(VNBĐ – Truyện ngắn). Còn nhớ ngày bà đi, hôm đó gió bấc, cây vông đồng trước nhà vào mùa, từng chùm nứt toác rơi lách cách trên lối đi. Con Huê mới lên năm, đứng tựa cửa thấy ba về từ xa nó đã
(VNBĐ – Văn trẻ). Chị ghé mắt nhìn qua khe cửa thấy Trung vẫn còn đứng ở bên ngoài. Trời lất phất mưa, những cơn mưa đầu mùa bắt đầu đổ xuống cái xóm trọ không mấy sang trọng này. Con đường vào xóm ngập
(VNBĐ – Truyện ngắn). Màn đêm đã tràn ra mặt biển. Màu nước đen như màu mực, lênh loáng, mênh mông. Bãi bờ vắng lặng, chỉ nghe thấy tiếng thở của biển. Ù oạp, ù oạp. Bóng tối càng rộng thêm ra, những con sóng
(VNBĐ – Truyện ngắn). 1. Tiếng sấm nổ rền ngoài sân đình báo hiệu một cơn giông lớn. Trời nóng hầm hập. Chạm vào đâu cũng ngột ngạt, bức bối. Chạm vào đâu cũng nhớp nháp, khó chịu. Đã mấy tháng liền trời rặn mãi
(VNBĐ – Văn trẻ). Dọc theo con phố nối dài những ánh đèn sáng trưng, cuộc chơi đêm vẫn náo nhiệt mà chưa có dấu hiệu thấm mệt. Anh dừng lại ở một hàng nước nhỏ nằm vừa in trong cái hốc vuông vức ở
(VNBĐ – Truyện ngắn). Cơn bão đã đi qua lâu rồi nhưng sự tàn phá khủng khiếp vẫn còn nguyên vẹn nơi vùng ven biển Vạn Hiệp đầy cát và gió nhưng thiếu nước ngọt này. Mọi sinh hoạt tưởng chừng như đi vào bình
(VNBĐ – Truyện ngắn). Gã khát. Cả cơ thể như khô rang hừng hực và mũi họng như bốc cháy khi hắn cố hít sâu rồi gào tên vợ hắn. Phản xạ hắn quen thuộc mỗi khi tỉnh dậy sau những cuộc nhậu cháy hết
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định