
Chạy trốn tình yêu
(VNBĐ – Văn trẻ). Chị ghé mắt nhìn qua khe cửa thấy Trung vẫn còn đứng ở bên ngoài. Trời lất phất mưa, những cơn mưa đầu mùa bắt đầu đổ xuống cái xóm trọ không mấy sang trọng này. Con đường vào xóm ngập
(VNBĐ – Văn trẻ). Chị ghé mắt nhìn qua khe cửa thấy Trung vẫn còn đứng ở bên ngoài. Trời lất phất mưa, những cơn mưa đầu mùa bắt đầu đổ xuống cái xóm trọ không mấy sang trọng này. Con đường vào xóm ngập
(VNBĐ – Truyện ngắn). Màn đêm đã tràn ra mặt biển. Màu nước đen như màu mực, lênh loáng, mênh mông. Bãi bờ vắng lặng, chỉ nghe thấy tiếng thở của biển. Ù oạp, ù oạp. Bóng tối càng rộng thêm ra, những con sóng
(VNBĐ – Truyện ngắn). 1. Tiếng sấm nổ rền ngoài sân đình báo hiệu một cơn giông lớn. Trời nóng hầm hập. Chạm vào đâu cũng ngột ngạt, bức bối. Chạm vào đâu cũng nhớp nháp, khó chịu. Đã mấy tháng liền trời rặn mãi
(VNBĐ – Văn trẻ). Dọc theo con phố nối dài những ánh đèn sáng trưng, cuộc chơi đêm vẫn náo nhiệt mà chưa có dấu hiệu thấm mệt. Anh dừng lại ở một hàng nước nhỏ nằm vừa in trong cái hốc vuông vức ở
(VNBĐ – Truyện ngắn). Cơn bão đã đi qua lâu rồi nhưng sự tàn phá khủng khiếp vẫn còn nguyên vẹn nơi vùng ven biển Vạn Hiệp đầy cát và gió nhưng thiếu nước ngọt này. Mọi sinh hoạt tưởng chừng như đi vào bình
(VNBĐ – Truyện ngắn). Gã khát. Cả cơ thể như khô rang hừng hực và mũi họng như bốc cháy khi hắn cố hít sâu rồi gào tên vợ hắn. Phản xạ hắn quen thuộc mỗi khi tỉnh dậy sau những cuộc nhậu cháy hết
(VNBĐ – Truyện ngắn). Tôi có may mắn tham gia một hội thảo về văn hóa và Phật giáo tại một tỉnh miền Trung. Thành phố Quy Nhơn nhỏ nhắn, xinh đẹp và bình yên đón các vị khách bằng màu xanh biếc của bầu
(VNBĐ – Truyện ngắn). Ông Nguyện xây ngôi biệt thự trên ngọn đồi diện tích cả ngàn mét vuông. Trong không khí cao nguyên se lạnh, đứng trên đỉnh đồi thỏa thích ngắm những cánh rừng thông xanh, trập trùng hun hút xuống tận thung
(VNBĐ – Truyện ngắn). Mùa sương đã bắt đầu ở Thương Vân, những cánh đồng cỏ non mềm chìm trong làn hơi nước trắng mờ như sữa. Trên các đỉnh cao hoang vu của dãy núi Cấm, hoa hồng Máu cựa mình bung nở, mùi
(VNBĐ – Truyện ngắn). Long Ẩn, ngôi chùa cổ may mắn còn sót lại sau chiến tranh, chiếm một vị trí đắc địa giữa lưng chừng đồi. Chùa tựa lưng vào núi Vọng Thê, mặt nhìn ra dòng sông quê êm đềm nước xanh ngăn
(VNBĐ – Văn trẻ). Bóng chiều liếm ngược từ đằng sau căn bếp, rình rập và tĩnh lặng. Đợt nắng cuối cùng chậm rãi dợm qua một nửa bức tường rồi nhạt nhòa dần đến khi nhễu xuống mặt sàn một lớp bụi tối không
(VNBĐ – Truyện ngắn). An theo chị Tình từ trước khi cái tiệm ảnh cưới này ra đời. Lúc đó, chị Tình thuê mặt bằng ở một quận vùng ven, chuyên phục vụ các dịch vụ làm đẹp bình dân như cắt uốn duỗi nhuộm
(VNBĐ – Truyện ngắn). 1. Tôi là thợ sửa khóa nổi tiếng. Thời công nghệ số, tiếng chưa chắc “lành”, cũng có cơ hội “đồn xa”. Nghề dạy nghề đã đành, thông tin mạng hỗ trợ rất nhiều. Các loại khóa tôi đều sửa được.
(VNBĐ – Văn trẻ). Chị ghé mắt nhìn qua khe cửa thấy Trung vẫn còn đứng ở bên ngoài. Trời lất phất mưa, những cơn mưa đầu mùa bắt đầu đổ xuống cái xóm trọ không mấy sang trọng này. Con đường vào xóm ngập
(VNBĐ – Truyện ngắn). Màn đêm đã tràn ra mặt biển. Màu nước đen như màu mực, lênh loáng, mênh mông. Bãi bờ vắng lặng, chỉ nghe thấy tiếng thở của biển. Ù oạp, ù oạp. Bóng tối càng rộng thêm ra, những con sóng
(VNBĐ – Truyện ngắn). 1. Tiếng sấm nổ rền ngoài sân đình báo hiệu một cơn giông lớn. Trời nóng hầm hập. Chạm vào đâu cũng ngột ngạt, bức bối. Chạm vào đâu cũng nhớp nháp, khó chịu. Đã mấy tháng liền trời rặn mãi
(VNBĐ – Văn trẻ). Dọc theo con phố nối dài những ánh đèn sáng trưng, cuộc chơi đêm vẫn náo nhiệt mà chưa có dấu hiệu thấm mệt. Anh dừng lại ở một hàng nước nhỏ nằm vừa in trong cái hốc vuông vức ở
(VNBĐ – Truyện ngắn). Cơn bão đã đi qua lâu rồi nhưng sự tàn phá khủng khiếp vẫn còn nguyên vẹn nơi vùng ven biển Vạn Hiệp đầy cát và gió nhưng thiếu nước ngọt này. Mọi sinh hoạt tưởng chừng như đi vào bình
(VNBĐ – Truyện ngắn). Gã khát. Cả cơ thể như khô rang hừng hực và mũi họng như bốc cháy khi hắn cố hít sâu rồi gào tên vợ hắn. Phản xạ hắn quen thuộc mỗi khi tỉnh dậy sau những cuộc nhậu cháy hết
(VNBĐ – Truyện ngắn). Tôi có may mắn tham gia một hội thảo về văn hóa và Phật giáo tại một tỉnh miền Trung. Thành phố Quy Nhơn nhỏ nhắn, xinh đẹp và bình yên đón các vị khách bằng màu xanh biếc của bầu
(VNBĐ – Truyện ngắn). Ông Nguyện xây ngôi biệt thự trên ngọn đồi diện tích cả ngàn mét vuông. Trong không khí cao nguyên se lạnh, đứng trên đỉnh đồi thỏa thích ngắm những cánh rừng thông xanh, trập trùng hun hút xuống tận thung
(VNBĐ – Truyện ngắn). Mùa sương đã bắt đầu ở Thương Vân, những cánh đồng cỏ non mềm chìm trong làn hơi nước trắng mờ như sữa. Trên các đỉnh cao hoang vu của dãy núi Cấm, hoa hồng Máu cựa mình bung nở, mùi
(VNBĐ – Truyện ngắn). Long Ẩn, ngôi chùa cổ may mắn còn sót lại sau chiến tranh, chiếm một vị trí đắc địa giữa lưng chừng đồi. Chùa tựa lưng vào núi Vọng Thê, mặt nhìn ra dòng sông quê êm đềm nước xanh ngăn
(VNBĐ – Văn trẻ). Bóng chiều liếm ngược từ đằng sau căn bếp, rình rập và tĩnh lặng. Đợt nắng cuối cùng chậm rãi dợm qua một nửa bức tường rồi nhạt nhòa dần đến khi nhễu xuống mặt sàn một lớp bụi tối không
(VNBĐ – Truyện ngắn). An theo chị Tình từ trước khi cái tiệm ảnh cưới này ra đời. Lúc đó, chị Tình thuê mặt bằng ở một quận vùng ven, chuyên phục vụ các dịch vụ làm đẹp bình dân như cắt uốn duỗi nhuộm
(VNBĐ – Truyện ngắn). 1. Tôi là thợ sửa khóa nổi tiếng. Thời công nghệ số, tiếng chưa chắc “lành”, cũng có cơ hội “đồn xa”. Nghề dạy nghề đã đành, thông tin mạng hỗ trợ rất nhiều. Các loại khóa tôi đều sửa được.
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định