Trần Quốc Toàn

Những lát cắt thời gian

Người đàn bà mắt đẹp nhìn biển
xuyên buốt,
cả hiện thực như dòng sữa ngầm ngậm trong bể gió

Hoa nắng tháng Tư

Mùa hạ, hoa cúc tần ô nở phía mây xanh
trong lòng quê rơm rạ
tôi thắp chút ánh sáng cuối ngày vào căn phòng nhỏ
những dòng ký ức chia nhau từng vụn gió

Sau đêm mưa

Có thể, một đêm lạc giọng, buồn như tiếng cú mèo
tôi gọi sương gió về nghỉ dưới hiên nhà
có chú chó con mơ sủa vào góc tối
con ốc sên bò ngang vò nước, ủ mưa…

Bay về phía mặt trời

(VNBĐ – Văn trẻ). Hãy thức dậy tôi ơi Giấc mơ đã tan biến rồi Buổi sáng đầy nắng trên giàn hoa Hơi thở gió thốc cỏ cây rụng từng hạt mùa xuống đất Những con chim bay đi tìm thức ăn phía cánh đồng

Mộng Côn Giang

(VNBĐ – Văn trẻ).  Tôi ngồi trong phòng những người bạn không tên như những ngọn tháp quê tôi muôn đời mất ngủ như Côn Giang mùa nước lũ như đôi bạn chân tình không còn nhớ nhau tôi viết tên non nước lên trán

Ở phía Đông làng

(VNBĐ – Thơ).  Phía Đông làng là dáng tháp soi bóng xuống dòng sông vỡ rạc hình hài đất nước tôi phôi thai từ sự tích mẹ trăm con trống đồng ngọc lũ hồn phách sương phủ đã nghìn năm vẫn còn in dấu tích

Tổ quốc tôi

(VNBĐ – Thơ).  Từng con chữ xếp lên trang giấy Như xếp cánh chim mùa lúa chín trên đôi tay của cha Nghĩ rằng nơi con sông tưới giấc mơ ruộng rạ Cũng là nơi làng mạc trăn trở ngọn gió tháng Chạp Trên miền

Xuân không tha phương

VNBĐ – Văn trẻ). Nơi đó có lạnh không, Em, xứ sở tôi nắng ấm Mùa nào chim đậu trên cây trâm Chim kể tôi nghe lời mùa xuân có em bên bếp lửa Tôi yêu em, cuộc sống như chim trời Cuối đông rồi,

Dấu ấn văn nghệ sĩ trẻ

(VNBĐ – Chân dung VNS). Năm 2020 là một năm đầy khó khăn đối với tất cả mọi người, đặc biệt là các văn nghệ sĩ trong hoạt động sáng tác, biểu diễn, phổ biến tác phẩm… Điều quan trọng là chúng ta đã cùng

Những lát cắt thời gian

Người đàn bà mắt đẹp nhìn biển
xuyên buốt,
cả hiện thực như dòng sữa ngầm ngậm trong bể gió

Hoa nắng tháng Tư

Mùa hạ, hoa cúc tần ô nở phía mây xanh
trong lòng quê rơm rạ
tôi thắp chút ánh sáng cuối ngày vào căn phòng nhỏ
những dòng ký ức chia nhau từng vụn gió

Sau đêm mưa

Có thể, một đêm lạc giọng, buồn như tiếng cú mèo
tôi gọi sương gió về nghỉ dưới hiên nhà
có chú chó con mơ sủa vào góc tối
con ốc sên bò ngang vò nước, ủ mưa…

Bay về phía mặt trời

(VNBĐ – Văn trẻ). Hãy thức dậy tôi ơi Giấc mơ đã tan biến rồi Buổi sáng đầy nắng trên giàn hoa Hơi thở gió thốc cỏ cây rụng từng hạt mùa xuống đất Những con chim bay đi tìm thức ăn phía cánh đồng

Mộng Côn Giang

(VNBĐ – Văn trẻ).  Tôi ngồi trong phòng những người bạn không tên như những ngọn tháp quê tôi muôn đời mất ngủ như Côn Giang mùa nước lũ như đôi bạn chân tình không còn nhớ nhau tôi viết tên non nước lên trán

Ở phía Đông làng

(VNBĐ – Thơ).  Phía Đông làng là dáng tháp soi bóng xuống dòng sông vỡ rạc hình hài đất nước tôi phôi thai từ sự tích mẹ trăm con trống đồng ngọc lũ hồn phách sương phủ đã nghìn năm vẫn còn in dấu tích

Tổ quốc tôi

(VNBĐ – Thơ).  Từng con chữ xếp lên trang giấy Như xếp cánh chim mùa lúa chín trên đôi tay của cha Nghĩ rằng nơi con sông tưới giấc mơ ruộng rạ Cũng là nơi làng mạc trăn trở ngọn gió tháng Chạp Trên miền

Xuân không tha phương

VNBĐ – Văn trẻ). Nơi đó có lạnh không, Em, xứ sở tôi nắng ấm Mùa nào chim đậu trên cây trâm Chim kể tôi nghe lời mùa xuân có em bên bếp lửa Tôi yêu em, cuộc sống như chim trời Cuối đông rồi,

Dấu ấn văn nghệ sĩ trẻ

(VNBĐ – Chân dung VNS). Năm 2020 là một năm đầy khó khăn đối với tất cả mọi người, đặc biệt là các văn nghệ sĩ trong hoạt động sáng tác, biểu diễn, phổ biến tác phẩm… Điều quan trọng là chúng ta đã cùng