Sau đêm mưa

(VNBĐ – Văn trẻ).

Có thể, một đêm lạc giọng, buồn như tiếng cú mèo
tôi gọi sương gió về nghỉ dưới hiên nhà
có chú chó con mơ sủa vào góc tối
con ốc sên bò ngang vò nước, ủ mưa…

Tôi ngồi trong đêm vẽ vào ngọn đèn kỷ niệm
con diều hâu tung cánh trên non cao
nguồn ra suối hòa vào sông trôi về biển
bóng chiều tắt trong mắt cá chuồn
câu ca dao lấm lem tàn tro,
lá khô vỡ giòn,
con nhện vò tơ giăng góc bếp…

Tiếng côn trùng lột xác trong kẽ đá
những sợi tóc hát trong giấc mơ
tôi thấy tôi đâm rễ giữa rừng sâu
trăng ru bầy dơi ngủ say trên vũng gió…

Căn nhà nở ra hương mùa hè
một cái cây đầy tổ chim
và những bông hoa nở vào buổi sáng.

Tách cái bóng mình ra khỏi những ý niệm
có thể,
chim cú mèo đã chết sau đêm mưa…

TRẦN QUỐC TOÀN

(Văn nghệ Bình Định số 103 tháng 11.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Biển quê

Anh có về uống giọt quê xưa
nơi căng phồng cả một thời tuổi trẻ
nơi mẹ khom lưng cạy hà, chiếc nón nhấp nhô 
biển chưa bao giờ lặng lẽ

Hỗn loạn

im lặng nghe đời mặc cả
im lặng trước lời khen chê
im lặng bên bạn bè, bên người thân đang vội vã

Câu xường rám khói

Mây lay bay gầm trời
Mơ nắng vàng chảy trên da chầm chậm
Mường dưới buông dài mái sàn dáng khói
Mường trên hoa trăng chín đỏ dập dờn

Trôi trên tầng mây

Nắm chặt tấm vé, cô thả trôi nỗi đau trên những tầng mây. Chắc là ngoài kia, sẽ có khoảng trời thuộc về riêng cô. Không có khổ sở, không có hối tiếc…