Thơ dự thi của Đặng Văn Thắng
Anh đưa em về Bình Định
Và sẽ kể em nghe âm sắc Nhạc võ Tây Sơn
Khởi nghĩa nông dân
Tiến quân thần tốc
Anh đưa em về Bình Định
Và sẽ kể em nghe âm sắc Nhạc võ Tây Sơn
Khởi nghĩa nông dân
Tiến quân thần tốc
Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc
Ngả vào vồng ngực Trường Sa
Bao nhiêu cuồn cuộn trong da thịt này
Ôm con đâu sóng mà say
Dập dồn run cả vòng tay quê mình.
Lặng nghe những dòng thơ tự do. Cháy những mùa bút lửa
Cô gái mang tuổi hai mươi và hát
Thắp lên Quy Nhơn đêm lấp lánh sóng trăng…
Về Hoài Nhơn nghe nồng nàn hương cói
Hoài niệm về những bàn tay.
Hàng trăm năm
Giấc nồng say
Cói vẫn chung tình phận người dệt cói.
Những đứa trẻ ngồi trước cửa nhà tôi
Vừa ăn vặt vừa kể về ước mơ khi lớn
Trong mắt chúng cái gì cũng tuyệt
Lắm lúc thả con mắt lên đám mây trời
Sờ lên ngực vuốt rịn giọt mồ hôi
Nghe xương khớp chuyển mình
Nghe lá trong vườn buông tóc rũ
Tôi sẽ bỏ tất cả để theo người! Ôi mặt trời mùa xuân!
Khi tia nắng đầu tiên của người chạm vào đất cát làm bật lên những ánh cầu vồng
Cho con về thăm lại
Biếc bóng dừa quê hương
Mùa nắng trào như lửa
Vẫn ngọt ngào tình thương…
Về ruộng muối Đề Gi
Giọt mồ hôi của biển
Ta thương đời nắng gió
Trên tay mẹ chai sần
Ngỡ đã rất lâu rồi, trong đêm tĩnh mịch,
Tôi mới nghe được âm thanh của những giọt nước mắt
Lăn trên đá – với nhịp điệu của nỗi đau và lòng bi mẫn,
Má ngồi đó
Bên cái giếng xây thuở con còn nhỏ
Thành vỡ xanh rêu
Lũ kiến đuổi nhau trên nền gạch nứt cũ
Con người đã bay vào vũ trụ
Tìm kiếm sự sống ngoài hành tinh
Cuộc đời các chị, các anh dừng ở tuổi đôi mươi
chỉ có họ tên, năm sinh, quê quán
nằm trên bia đá trong nhà tưởng niệm
ngay ngắn và nghiêm trang
Anh đưa em về Bình Định
Và sẽ kể em nghe âm sắc Nhạc võ Tây Sơn
Khởi nghĩa nông dân
Tiến quân thần tốc
Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc
Ngả vào vồng ngực Trường Sa
Bao nhiêu cuồn cuộn trong da thịt này
Ôm con đâu sóng mà say
Dập dồn run cả vòng tay quê mình.
Lặng nghe những dòng thơ tự do. Cháy những mùa bút lửa
Cô gái mang tuổi hai mươi và hát
Thắp lên Quy Nhơn đêm lấp lánh sóng trăng…
Về Hoài Nhơn nghe nồng nàn hương cói
Hoài niệm về những bàn tay.
Hàng trăm năm
Giấc nồng say
Cói vẫn chung tình phận người dệt cói.
Những đứa trẻ ngồi trước cửa nhà tôi
Vừa ăn vặt vừa kể về ước mơ khi lớn
Trong mắt chúng cái gì cũng tuyệt
Lắm lúc thả con mắt lên đám mây trời
Sờ lên ngực vuốt rịn giọt mồ hôi
Nghe xương khớp chuyển mình
Nghe lá trong vườn buông tóc rũ
Tôi sẽ bỏ tất cả để theo người! Ôi mặt trời mùa xuân!
Khi tia nắng đầu tiên của người chạm vào đất cát làm bật lên những ánh cầu vồng
Cho con về thăm lại
Biếc bóng dừa quê hương
Mùa nắng trào như lửa
Vẫn ngọt ngào tình thương…
Về ruộng muối Đề Gi
Giọt mồ hôi của biển
Ta thương đời nắng gió
Trên tay mẹ chai sần
Ngỡ đã rất lâu rồi, trong đêm tĩnh mịch,
Tôi mới nghe được âm thanh của những giọt nước mắt
Lăn trên đá – với nhịp điệu của nỗi đau và lòng bi mẫn,
Má ngồi đó
Bên cái giếng xây thuở con còn nhỏ
Thành vỡ xanh rêu
Lũ kiến đuổi nhau trên nền gạch nứt cũ
Con người đã bay vào vũ trụ
Tìm kiếm sự sống ngoài hành tinh
Cuộc đời các chị, các anh dừng ở tuổi đôi mươi
chỉ có họ tên, năm sinh, quê quán
nằm trên bia đá trong nhà tưởng niệm
ngay ngắn và nghiêm trang
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định