Cuộc thi Thơ – Truyện ngắn Bình Định 2024-2025

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…

Thơ dự thi của Trần Kế Hoàn

Ngả vào vồng ngực Trường Sa
Bao nhiêu cuồn cuộn trong da thịt này
Ôm con đâu sóng mà say
Dập dồn run cả vòng tay quê mình.

Gió mùa thổi mãi

Hôm nay làng chài đột ngột trở gió. Ngày đưa ba đi cũng là một hôm trở gió. Gò đất nhô cao ngã nhoài về biển trở thành nơi đặt chân cuối cùng cho ba sau chuyến ra khơi bão táp…

Trăng lạnh

Nghiêm đứng chống hai tay lên lan can phà, nhìn những đám lục bình trôi lững lờ trên mặt nước lấp loáng ánh hoàng hôn, rít mấy hơi rồi quăng điếu thuốc xuống nước…

Thơ dự thi của Đặng Văn Thắng

Về Hoài Nhơn nghe nồng nàn hương cói
Hoài niệm về những bàn tay.
Hàng trăm năm
Giấc nồng say
Cói vẫn chung tình phận người dệt cói.

Thơ dự thi của Nguyễn Đức Hưng

nắng Hoài Nhơn treo đủng đỉnh ở trên đầu
biển thật thà xanh như triệu năm thủa trước
khi chưa dối gian
khi chưa mất được

Mùa biển động

Chiều đông. Từng cơn gió thổi qua rừng dương tạo tiếng hú buồn mênh mông. Biển ầm ì như tiếng thở dài ai oán. Biển vắng thuyền buồn bã, cô đơn…

Người anh hùng xóm Gò Nhãn

Buổi sáng, năm 1968. Một ngày như mọi ngày, ông mặt trời ể oải, mệt nhọc leo qua ngọn tre già, gió hiu hiu thổi từ biển Đông, không gian nhẹ tênh màu nắng nhạt…

Trăng rơi đồi cát

Đêm Nồm, trời oi bức. Bóng trăng mờ ảo, loang loáng khắp nơi. Dịu cảm thấy căn phòng trở nên chật chội, ngột ngạt và khó chịu nên lần bước ra sân…

Tri kỷ

Tôi bắt đầu có thiện cảm với bác Bảy từ hôm nghe lỏm câu chuyện thâm cung bí sử giữa hai ông bạn già. Té ra, đây là mối quan hệ đúng chất bằng hữu thâm tình…

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…

Thơ dự thi của Trần Kế Hoàn

Ngả vào vồng ngực Trường Sa
Bao nhiêu cuồn cuộn trong da thịt này
Ôm con đâu sóng mà say
Dập dồn run cả vòng tay quê mình.

Gió mùa thổi mãi

Hôm nay làng chài đột ngột trở gió. Ngày đưa ba đi cũng là một hôm trở gió. Gò đất nhô cao ngã nhoài về biển trở thành nơi đặt chân cuối cùng cho ba sau chuyến ra khơi bão táp…

Trăng lạnh

Nghiêm đứng chống hai tay lên lan can phà, nhìn những đám lục bình trôi lững lờ trên mặt nước lấp loáng ánh hoàng hôn, rít mấy hơi rồi quăng điếu thuốc xuống nước…

Thơ dự thi của Đặng Văn Thắng

Về Hoài Nhơn nghe nồng nàn hương cói
Hoài niệm về những bàn tay.
Hàng trăm năm
Giấc nồng say
Cói vẫn chung tình phận người dệt cói.

Thơ dự thi của Nguyễn Đức Hưng

nắng Hoài Nhơn treo đủng đỉnh ở trên đầu
biển thật thà xanh như triệu năm thủa trước
khi chưa dối gian
khi chưa mất được

Mùa biển động

Chiều đông. Từng cơn gió thổi qua rừng dương tạo tiếng hú buồn mênh mông. Biển ầm ì như tiếng thở dài ai oán. Biển vắng thuyền buồn bã, cô đơn…

Người anh hùng xóm Gò Nhãn

Buổi sáng, năm 1968. Một ngày như mọi ngày, ông mặt trời ể oải, mệt nhọc leo qua ngọn tre già, gió hiu hiu thổi từ biển Đông, không gian nhẹ tênh màu nắng nhạt…

Trăng rơi đồi cát

Đêm Nồm, trời oi bức. Bóng trăng mờ ảo, loang loáng khắp nơi. Dịu cảm thấy căn phòng trở nên chật chội, ngột ngạt và khó chịu nên lần bước ra sân…

Tri kỷ

Tôi bắt đầu có thiện cảm với bác Bảy từ hôm nghe lỏm câu chuyện thâm cung bí sử giữa hai ông bạn già. Té ra, đây là mối quan hệ đúng chất bằng hữu thâm tình…