Mầm địa chất

(VNBĐ – Văn trẻ). đêm qua ở cuối cánh rừng
chú chim ngoảnh lại sau lưng
tiếng hót xóc gai bồ quân
từng giọt rơi xuống tổ
tiễn núi ngày mai về với đồng bằng

tiếng Tày bước lần theo câu lượn
cả chiếc bóng của mình cũng bỏ em mà đi
bản xa không còn thương nữa
thả vía quặng rồi cắc cớ mùa đông

anh, mặt trời và trăng
em theo hướng nào mới đến

mầm địa chất từ hàng cúc tròn
cài áo chàm ngày che chung chiếc nón

hôm nay đủ xa hóa đá
mai này chật cả núi non.

HOÀNG THỊ HIỀN

(Văn nghệ Bình Định số 113 tháng 9.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Nỗi sợ

Trong cơn mê, khung cảnh xung quanh tối sầm, mờ đi, hình ảnh duy nhất tôi thấy đó là ba mẹ tôi, họ đang khóc, khóc rất nhiều…

Tự khúc quê

Lâu lắm rồi mình chẳng về qua
Căn nhà cũ, hàng rào quê hoa nở
Hương khói bếp nồng nàn buổi sớm
Tiếng cơm sôi thơm ngát vụ mùa.

Giữa lòng đêm…

Về giữa mù sương rập rờn lửa lạnh
Lộc cộc bánh xe thổ mộ đêm
Phía ấy mùa cỏ khô, gió như xổ lồng kéo từng bầy về núi
Những ngọn gió đói mưa rạc gầy đêm mất ngủ

Bay trên đồi dương liễu

Một con đường mòn vắt ngang như sợi chỉ
Dáng mẹ trong sương trìu trĩu gánh lá khô
Tôi bay trên những ngọn đồi dương liễu