Lầm lỡ

(VNBĐ – Văn trẻ). Tôi đã đi qua những cuộc dở dang
đem lầm lỡ về xây gác bóng
Xót xa đôi mắt buồn đan chiều tím lặng
Biết về đâu
chân trời người hiu hắt
Biết tìm đâu
trái tình chết bên lề những cuộc tình vui

Tôi vẫn ngược xuôi lòng nghe nỗi niềm trôi nổi
Hỏi thời gian nào hư ảo
Người tình nào ôm ấp cuộc trăm năm
Cho tôi cùng xếp lại những nỗi niềm ngang trái

Mai người về bên đam mê
Còn tôi với sợi ê chề tằm tơ
Tôi ngồi tô lại môi hồng
Ôm câu thơ cũ thả rong nỗi buồn…

LÊ THỊ TUYẾT LAN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Câu chuyện trong hốc đá

Hốc đá mọc mầm xanh
Rễ bám ghì bên bờ vực
Con đường nhựa chảy như máu và nước mắt
Đôi chân gầy ghim vào thửa ruộng cằn
Lật lên cơm áo…

Nhen nhóm quê nhà

Người đàn bà co ro đêm ba mươi
Ngón tay run tựa vào hơi thở
Tôi thấy sự thiện lương rạng rỡ
Tấm vé số vơi dần đi