Đôi mắt người phương xa

(VNBĐ – Văn trẻ).

Con sông sáng nay chẳng sóng nhiều
Chỉ phơn phớt vài nếp cong thật khẽ
Chợt vướng phải một ánh nhìn xa thẳm
Đắm cả khóm nắng hồng.

Đôi mắt trong veo không thể tả bằng lời
Hắt xuống Châu Giang một ban mai ngọt lịm
Hồn nhiên và thanh khiết
Vời vợi và mênh mang…

Đôi mắt mở ra ô cửa sổ thời gian
Lộng gió!
Căng đầy những lời ca thơm
Về hư ảo cõi người.

Để sớm nay
Cánh buồm nâu trôi lênh đênh
Chòng chành cập bến
Cúi mình dưới đôi mắt trong veo.

Lãng đãng chút sóng thu vừa chao vội trước khoang thuyền.

VĨNH THÔNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Mùa đông của tôi

Bay qua chiều vắng
Người là nắng mùa đông
Là góc phố là mái ngói là những chiếc lá biết tạm biệt lá cành cành lá 
Hãy rơi như ta chẳng có gì níu giữ 
Lấp đầy những con phố 

Tìm chiếc smartphone

Ngày ba mươi
Khi chiếc smartphone rơi
Ngôi nhà trống vắng
Những thành viên loay hoay tìm nhau
Chạm vào đâu thấy từng gương mặt
Chạm vào đâu nghe tiếng sum vầy

Sau cơn bão Yagi…

Nơi người đàn ông từng vùi giọt mồ hôi xuống nương rẫy
dựng ngôi nhà mơ ước có đàn con thơ, vợ hiền
chiều chiều đốt lửa bên suối
tiếng cười làm vui cả ngọn đồi