Đóa hoa cẩm tú

(VNBĐ – Văn trẻ).

Đôi môi mấp máy
Hôn bàn tay sương gầy lạnh trắng
Gương mặt em tràn ra ngoài ánh sáng
uống cạn tôi
Bằng nụ hôn khép mở

Chút dại khờ nông nổi
mộng mơ lênh đênh trên ngực em tím ngát
Trôi theo dòng suối ngọt ngào
Một chút lao đao
Một chút dạt dào
Em không cho tôi nơi nào dừng lại

Và em khẽ hát
Bằng tiếng của hàng triệu vì sao
Bầu trời dưới lưng em bừng nở sinh linh cất lời chào
Tôi bắt đầu giao kèo với bóng tối
Cất giùm tôi bí mật của đêm nay

Em dìu tôi qua sự lập trình cũ kỹ của ngày
Trang nhật ký mở ra không viết gì
Chỉ vẽ một mặt trời
Tím màu hoa cẩm tú.

MY TIÊN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Nỗi sợ

Trong cơn mê, khung cảnh xung quanh tối sầm, mờ đi, hình ảnh duy nhất tôi thấy đó là ba mẹ tôi, họ đang khóc, khóc rất nhiều…

Tự khúc quê

Lâu lắm rồi mình chẳng về qua
Căn nhà cũ, hàng rào quê hoa nở
Hương khói bếp nồng nàn buổi sớm
Tiếng cơm sôi thơm ngát vụ mùa.

Giữa lòng đêm…

Về giữa mù sương rập rờn lửa lạnh
Lộc cộc bánh xe thổ mộ đêm
Phía ấy mùa cỏ khô, gió như xổ lồng kéo từng bầy về núi
Những ngọn gió đói mưa rạc gầy đêm mất ngủ

Bay trên đồi dương liễu

Một con đường mòn vắt ngang như sợi chỉ
Dáng mẹ trong sương trìu trĩu gánh lá khô
Tôi bay trên những ngọn đồi dương liễu