Chiều không em

(VNBĐ – Văn trẻ)

Những nỗi buồn tung cánh bay lên
Mặt trời vỡ giữa chiều
Có còn em ở đó
Đưa đôi tay…
Đưa đôi tay…

Ta sẽ mượn trái tim của một chàng thi sĩ
Để dìu em qua những chiều hè
Thành phố bây giờ nắng lửa
Chỉ toàn những kẻ mộng mơ

Ta lỡ mượn trái tim đầy sợ hãi
Bàn chân bỗng chốc nặng nề
Nắm tay nhau chưa qua một cuộc hẹn
Người thành kỷ niệm bên đời…

Ôm ghì ta những giấc mơ ơi
Xin có em tận cùng năm tháng
Sẽ mặc cả với đời hết thảy
Chỉ cần đôi mắt để nhìn nhau

Chiều nay không em
Ta còn mực và nước mắt
Viết gì đây?
Khóc gì đây?

LỮ HỒNG

(Văn nghệ Bình Định số 97 tháng 5.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Giếng trời

Khi tôi vụn vỡ, chỗ vỡ ra tạo thành một cái giếng trời. Nắng sẽ xuyên qua thiêu đốt. Và mưa sẽ len lẻn hắt vào cho mục mủn mòn hao…

Nỗ lực thể hiện niềm đam mê, sáng tạo

Trại sáng tác văn học nghệ thuật trẻ lần thứ VIII – năm 2024 được tổ chức từ ngày 12 – 16.8.2023 với sự tham gia của 23 tác giả trẻ có niềm đam mê và năng khiếu sáng tác…

Chùm thơ của My Tiên

Xin hãy treo em lên ngọn gió lang thang
Để em được sống tự do trong ý nghĩ
Sự ích kỷ được sải cánh bay
Và áng mây sẽ xóa đường chỉ tay lầm lỡ
Trả lại em giấc mơ…

Biển quê

Anh có về uống giọt quê xưa
nơi căng phồng cả một thời tuổi trẻ
nơi mẹ khom lưng cạy hà, chiếc nón nhấp nhô 
biển chưa bao giờ lặng lẽ