Anh nửa vời buông nửa vời quên, nhớ

(VNBĐ – Văn trẻ). 

Trời trở mùa se lạnh nghe anh
Mưa quẩn quanh cùng nắng hanh mệt mỏi
Em chẳng thể như ngày xưa rắn rỏi
Buốt giá lòng, tim nhức nhối vì thương.

Hạnh phúc hợp tan bọt nước vô thường
Yêu thương ấy mong manh như làn gió
Anh nửa vời buông nửa vời quên, nhớ…
Nửa lưng chừng, nửa ào ạt yêu thương

Em nông nổi hanh hao về ngày cũ
Trách duyên xa, tình mỏng sớm úa màu
Trao chân thành, em nhận lại khổ đau
Ai biết được phía sau điều không thật?

NGỌC MẾN

(Trường THPT Quy Nhơn)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Mùa đông của tôi

Bay qua chiều vắng
Người là nắng mùa đông
Là góc phố là mái ngói là những chiếc lá biết tạm biệt lá cành cành lá 
Hãy rơi như ta chẳng có gì níu giữ 
Lấp đầy những con phố 

Tìm chiếc smartphone

Ngày ba mươi
Khi chiếc smartphone rơi
Ngôi nhà trống vắng
Những thành viên loay hoay tìm nhau
Chạm vào đâu thấy từng gương mặt
Chạm vào đâu nghe tiếng sum vầy

Sau cơn bão Yagi…

Nơi người đàn ông từng vùi giọt mồ hôi xuống nương rẫy
dựng ngôi nhà mơ ước có đàn con thơ, vợ hiền
chiều chiều đốt lửa bên suối
tiếng cười làm vui cả ngọn đồi