(VNBĐ – Văn trẻ). Ủ trong bùn đen một hình hài trong trắng
Cỏ nhỏ xuống giọt tinh khiết
Nắng nhỏ xuống giọt ấm áp
Cánh đồng nhỏ xuống giọt ban mai
Những con sông dài nhỏ xuống giọt bao dung
Tinh chế mùi hương – em xoa dịu mọi nỗi lòng
Giữa mùa nắng phơi đầy nghiệt ngã
Tỏa ra giữa thảm trắng lưng trần
Con sông trôi miên man những chòm mây rơi
Ngơ ngác bốn mùa
Nhụy vàng e ấp tỏ bày tình yêu
Trên làn tóc gió phiêu diêu
Vẻ đẹp em kết từ muôn điều tha thứ
Hoàng hôn vẫn say khướt bên kia đồi
Những đôi môi ánh sáng khép hờ buông tiếng thở
Sóng gợn lung linh dệt trăng non trên tơ lụa
Em thẫn thờ rơi cánh trắng nhớ thương
Có chàng trai mùa hạ đi qua đây gửi lại mặt trời
Em ôm xiết bằng hương trinh đồng nội
Chiết từ đôi môi lời chưa nói
Nở giữa mênh mông xao xuyến nụ hôn đầu…
MY TIÊN
(Văn nghệ Bình Định số 113 tháng 9.2022)