Vu vơ Ninh Bình

(VNBĐ – Thơ).

Từ Đàng Trong phía xa xăm
tôi hành hương hướng ngàn năm xa mờ

dọc đường lau đứng làm cờ
vẫy chào thân ái bên bờ Hoa Lư

bao nhiêu hưng phế, dường như
thản nhiên, cỏ vẫn xanh tươi lạ kỳ

núi. mây. đá. nước lầm lì
và, thêm em nữa, gì gì cũng… xưa

chiêng Mường đổ trước cơn mưa
bàn chân rơm rạ kịp đưa sang đò

vội vàng chưa nhận và cho
chèo thôi. tiếc một hẹn hò Cúc Phương.

TRẦN VIẾT DŨNG

(Văn nghệ Bình Định số 110+111 tháng 6+7.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…