Về Hoài Ân

(VNBĐ – Thơ). Thêm lần về lại với Hoài Ân
Mảnh đất tuy xa nhưng rất gần
Mỗi địa danh biết bao sự tích
Để lòng vương vấn những tình thân…

Đây đất anh hùng lập chiến khu
Kim Sơn ngày ấy ngút căm thù
Theo chiếu Cần Vương – Tăng Bạt Hổ
Khí hùng lan tỏa đến thiên thu!

Đây vùng ngày ấy địch dồn dân
Bok Tới đối đầu lũ sát nhân
Thà chết giữ làng, không sợ giặc
Tên người sống mãi giữa lòng dân!

Còn đây Núi Chéo nhớ năm nào
Đạn nổ bom rung khét chiến hào
Chiến sĩ Sao Vàng thề giữ đất
Hồn thiêng gửi lại với non cao!

Quê của thầy tôi, quê bạn tôi
Rau rừng, cá suối với gà đồi
Đất nghèo nhưng đậm đà ân nghĩa
Như vị Gò Loi chát – ngọt môi

Chào nhé, Hoài Ân thương mến ơi
Gửi lòng cùng tiếng hát về người
Ngọt mãi rượu cần đêm Bok Tới
Nồng nàn theo nhịp cồng chiêng lơi…

TRẦN HÀ NAM

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Tiếng sáo của người bán rắn

Người Đồng Dưa quen gọi tên ông Nhót bởi cái chân dị tật phải đi cà nhót. Cái lai quần xơ tướp quanh năm. Gương mặt hốc hác hằn những vết cắt thời gian lúc nào cũng trầm ngâm…

Cánh chim bằng trên đỉnh nhân văn

Đêm cuối cùng Ông ở lại với Quy Nhơn
Đông đảo bà con anh em đến cùng trò chuyện
Hương thơm ngát cả vùng trời vùng biển
Hoa trăm loài hương tỏa từ trái tim

Nỗi đau Yagi

Đồng bào tôi đang gánh chịu nỗi đau
Bão Yagi đã mang đi tất cả
Nhà cửa tan hoang, bão dông tàn phá
Vợ mất chồng, con mất mẹ, thương tâm!

Thăm quê hương Tây Sơn tam kiệt

Tiếng trống trận hành quân rộn rã hào hùng
Trầm bổng núi sông vọng vang rừng núi
Như vẫn đâu đây những đoàn quân lấm bụi
Chân đất, mũ rơm, gươm nhọn, giáo dài