Trao anh

(VNBĐ – Văn trẻ). Em ôm vạt chiều nắng hạ
Ngày hanh rơi xuống bẽ bàng
Làn tóc rũ mình thương nhớ
Đêm nằm…
thao thức gọi tên.

Trao anh một chớm gió lên
Lá vàng lìa cành rất khẽ
và đêm mơ hồ rơi nhẹ
Cuốn trầm tư vào nỗi nhớ muôn trùng…

Trao anh, trao đóa ngày xanh
Để dịu ngọt kết tinh, lửa tình sóng sánh
Duyên đương thắm, xin ngày thôi chóng vánh
Kẻo khuya về, sương đẫm nỗi buồn em!

CHÂU ĐẶNG TRÀ MY

(Văn nghệ Bình Định số 110+111 tháng 6+7.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Sau cơn bão Yagi…

Nơi người đàn ông từng vùi giọt mồ hôi xuống nương rẫy
dựng ngôi nhà mơ ước có đàn con thơ, vợ hiền
chiều chiều đốt lửa bên suối
tiếng cười làm vui cả ngọn đồi

Nhặt Huế

Đêm mang theo mùi hoang từ bến Ngự
Câu hò Huế nghiêng chao sóng nước
Trầm tích nơi dòng Hương giang