Thầy tôi

(VNBĐ – Thơ).

Thầy như là dòng sông
chảy qua bao cánh đồng cho ruộng lúa trổ bông
Thầy như tia nắng hồng
Gieo hạt mầm nở những cánh đồng hoa

Thầy chắp cánh ước mơ
bao thế hệ học trò bay cao bay xa
như chiếc lá biết tự mình quang hợp
góp với đời dòng nhựa sống tươi xanh

Thầy như người nông dân
trên ruộng đất nâu hiền miệt mài gieo hạt
dẫu cằn khô mầm chữ không phụ bạc
sẽ một ngày cây trái trĩu cành hoa

Trong cả cuộc đời ta đến trường
Thầy cô biết mấy nhớ và thương
Dòng sông có chảy về vô tận
Thầy vẫn là nguồn nước đại dương.

MIÊN LINH

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Trăng trong sương

A Lếnh đi. Đêm bị gió bẻ nham nhở, hòn đá kê một chân kiềng gãy, mỏi tê dại, mắt Mẩy đỏ khé. Sương trắng như đàn bà đốt củi ướt hong váy ngày mưa…

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…