Tản mạn hè

(VNBĐ – Thơ).

Em gửi tình vào tiếng ve ngày hạ
nỗi niềm riêng theo từng khúc hát xa
nắng cứ chảy trên má em hồng ửng
mây cứ trôi bảng lảng quê nhà

Bao nhiêu năm về lại đất quê cha
cảnh thay đổi đời người cũng thay đổi
em tự hỏi… nhưng có gì khó nói
vẫn lặng im và lưu mãi trong tim

Em gửi tình em theo những tiếng chim
hương cứ thoảng trong hồ sen thắm nở
áo trắng sân trường rời quê lên phố
hành trang còn mang theo tiếng mẹ ru

Chắp cánh thời gian xanh những ước mơ
dẫu ước mơ chỉ là giọt sương trong nắng…
nghe tiếng cuốc kêu bến khuya sông lặng
có vì sao xanh thổn thức suốt đêm trường!

HỒNG PHÚC

(Văn nghệ Bình Định số 110+111 tháng 6+7.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Tiếng sáo của người bán rắn

Người Đồng Dưa quen gọi tên ông Nhót bởi cái chân dị tật phải đi cà nhót. Cái lai quần xơ tướp quanh năm. Gương mặt hốc hác hằn những vết cắt thời gian lúc nào cũng trầm ngâm…

Cánh chim bằng trên đỉnh nhân văn

Đêm cuối cùng Ông ở lại với Quy Nhơn
Đông đảo bà con anh em đến cùng trò chuyện
Hương thơm ngát cả vùng trời vùng biển
Hoa trăm loài hương tỏa từ trái tim

Nỗi đau Yagi

Đồng bào tôi đang gánh chịu nỗi đau
Bão Yagi đã mang đi tất cả
Nhà cửa tan hoang, bão dông tàn phá
Vợ mất chồng, con mất mẹ, thương tâm!

Thăm quê hương Tây Sơn tam kiệt

Tiếng trống trận hành quân rộn rã hào hùng
Trầm bổng núi sông vọng vang rừng núi
Như vẫn đâu đây những đoàn quân lấm bụi
Chân đất, mũ rơm, gươm nhọn, giáo dài