Sắc màu của gió

(VNBĐ – Văn học thiếu nhi)

Xanh xanh – màu của trời cao
Đất – nâu, mây – trắng, nắng – đào, khói – lam
Kìa xem đen đỏ tím chàm
Lại còn nõn chuối, da cam, bã trầu…

Lúc thường gió cất vào đâu
Mà không ai thấy sắc màu, gió ơi
Sang thu lá rụng tơi bời
Bỗng nhìn ra gió… Vàng rơi khắp vườn!

NGUYỄN NGỌC HƯNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Nhà thơ Đặng Huy Giang

Đặng Huy Giang là Ủy viên Hội đồng Thơ, Hội Nhà văn Việt Nam khóa VIII, đã đoạt hàng chục giải thưởng, trong đó có Giải A cuộc thi thơ 1998 – 2000 của tuần báo Văn nghệ…

Chuông chùa vọng gió rừng dương

Mất hơn một ngày đường trên tàu để anh về lại vùng giáp ranh năm xưa. Lúc ngồi trên tàu, bao hình dung cứ chấp chới trong ý nghĩ. Gió Bấc cuối mùa từng đợt chao động những vân sóng ký ức…

Thơ dự thi của Minh Đan

Tôi chạm vào ngọn cỏ
gặp lại tuổi thơ trên cánh chuồn chuồn
nhớ buổi trưa hè tung tăng tắm sông mùa cạn
rượt đuổi nhau mặt trời lặn mới về

Thơ dự thi của Bùi Minh Vũ

Khi tiếng sóng vỡ òa như lời ru của mẹ
gió quấn quanh thân thể như tấm chăn hoang dại
bồng bềnh giữa những giấc mơ mặn chát
tôi nhìn thấy cha – ngọn hải đăng
đứng cô độc giữa cơn bão trắng