Phố nhỏ của tôi

(VNBĐ – Thơ). Quy Nhơn núi nằm chơi trong phố
Lao xao lũ sẻ ngó người đi
Bà Hỏa nghiêng nghiêng chiều sương khói
Ngắm nghía Xuân Vân biển xanh rì.

Vũng Chua lênh khênh cao mây trắng
Xa xa gió lồng lộng Phương Mai
Xóm biển Hải Minh đò đưa sóng
Thị Nại đầm loang bóng dân chài.

Quy Nhơn núi nằm chơi trong phố
Mùi hương dú dẻ thoảng đường khuya
Ngõ nhỏ len len cùng xóm nhỏ
Bàng bạc trời sao đón trăng về.

Tôi gọi Quy Nhơn là phố nhỏ
Buồn vui thị xã những buồn vui
Má tôi gánh hàng rong mưa nắng
Kỷ niệm làm thương nhớ vô bờ.

Quy Nhơn núi nằm chơi phố nhỏ
Ngọa hổ tàng long mấy ai hay
Biết đâu có ngày quê thanh thoát
Chim Phượng về kêu rộn chốn này.

HÀ DIỆP THU

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Phía sau ngón tay trỏ

Năm ấy, chính ngón tay ông Mười đã khai ra nơi trốn của cả làng và có cả cha ông đang trốn. Mấy chục năm ròng, ông Mười sống trong sự trừng phạt từ những cơn tra tấn của lương tâm…

Cái cân của nhà Balek

Một trong những luật mà nhà Balek đặt ra cho dân làng là không ai được phép giữ cân trong nhà. Luật ấy xưa đến nỗi chẳng ai nghĩ đã có từ lúc nào và vì lý do gì, nhưng nó phải được tuân theo…

Mẹ con Chèo Bẻo

Mùa gặt đến, Chèo Bẻo mẹ cần mẫn nhặt từng cọng rơm vàng ở cánh đồng rất xa về để xây một ngôi nhà xinh đẹp trên ngọn cây…

Mùa đông của tôi

Bay qua chiều vắng
Người là nắng mùa đông
Là góc phố là mái ngói là những chiếc lá biết tạm biệt lá cành cành lá 
Hãy rơi như ta chẳng có gì níu giữ 
Lấp đầy những con phố