(VNBĐ – Thơ).
Ở đâu gió reo cười ào ạt
ở đây tôi nghe gió thở bồi hồi
gió như ngừng trôi
thời gian như ngừng chảy
và tôi nghe rất rõ tiếng Người
Tiếng Người khẽ khàng như hơi đất
mỗi ban mai xuống suối chân trần
tiếng Người dịu êm và đầm ấm
mỗi khuya về ngồi đọc công văn
Tiếng Người ho khi cơn sốt giày vò
tôi nghe được tiếng run từ vách nứa
tôi nghe được giọt mồ hôi đang ứa
trên hòn đá mồ côi trước lán Người nằm
và khi Người lên cơn sốt mê man
tôi nghe đất âu lo mạch ngầm ngừng chảy
lá ngơ ngác rơi như mảnh hồn tháng Bảy
chim trên cành rũ cánh ngóng tin sang…
Khi cơn sốt chưa lui
thìa cháo ăn còn đắng miệng Người
đã thao thức luận bàn cùng Đại tướng
tôi nghe tiếng Người hụt hơi đứt quãng
giữa canh khuya sương buốt lá rừng
giữa những tiếng ho và ánh mắt rưng rưng
là những “Đồng minh…”, là “tiến hành khởi nghĩa…”
giọng người ốm mà đầy sức lửa
“phát xít… bị diệt rồi… nhân loại… sắp sang trang!”
Và tôi nghe tiếng Người bước xuống cầu thang
đứng bên tảng đá bàn truyền vang câu sấm:
Thời cơ ngàn năm ta đã nắm
dù phải đốt cháy cả Trường Sơn
cũng quyết giành độc lập tự do!
Chiều Nà Nưa mưa mưa
tôi nghe tiếng Người chảy về Ba Đình như dòng thác
kết thành lời Tuyên ngôn!
(*) Lán Nà Nưa (trước đây gọi là Nà Lừa, ở Tân Trào, Tuyên Quang), nơi Chủ tịch Hồ Chí Minh đã ở và làm việc từ cuối tháng 5 đến ngày 22 tháng 8 năm 1945 để chuẩn bị và lãnh đạo cuộc Tổng khởi nghĩa Cách mạng Tháng Tám năm 1945.
ĐẶNG BÁ TIẾN
(Văn nghệ Bình Định số 109 tháng 5.2022)