Ngày đợi nắng làng Hồ

(VNBĐ – Thơ). 

Lên vùng cao chế tác giả sơn
Hồn lạc giữa khí thiên mây điệp
Dòng nước ngược làng Hồ nhận biết
Những ai “đi dễ khó về”.

Ở đâu yên lành ở đó là quê
Ai còn đoái thương xứ mình nghèo khó
Còn mơ màng em chiều ngó nghiêng qua ngõ
Gửi xót xa vào mộng bình thường.

Thằng bạn móm mỏng đời như sương
Nhìn khói tụ khi còn khi mất
Bàn tay sờ cây gai tứa mật
Nâng rượu nẫu lên ấm chút nẫu suông.

Ở với làng Hồ ngày đợi nắng hong
Mưa réo riết rừng tuột dài rừng khát
Biết ơn em! Lặn lội đất bạc màu thất bát
Đãi bữa cao nguyên san sẻ nao lòng.

ĐÀO VIẾT BỬU

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…