Mưa hồng

(VNBĐ – Thơ). 

Mưa trên cây phượng vĩ
Từng giọt rơi thầm thì
Hoa lửa buồn không cháy
Rụng cánh đầy lối đi

Mùa hạ mưa bất chợt
Lòng bất chợt bâng khuâng
Thương sân trường vắng lặng
Bỗng chốc thành thênh thang

Nhớ chiếc ô màu đỏ
Soi hồng một khoảng mưa
Của một thời tuổi nhỏ
Rúc rích cười dưới ô

Mùa hạ mưa rất ngắn
Như tuổi mình trôi mau
Mưa hồng lên mắt biếc
Một khoảng trời xanh đâu?

NGUYỄN THANH XUÂN

(Văn nghệ Bình Định số 99 tháng 7.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…