Mẹ tôi đang gieo thóc

(VNBĐ – Thơ). Mẹ tôi đang gieo từng nắm thóc
Trên mảnh đất đạn bom nồng khét
Giữa một buổi sớm rất trong
Mặt trời mới mọc

Trong nắm thóc này
Đã hiện lên hình ảnh của cha tôi
Máu đỏ khắp người vẫn xông lên phía trước
Giành từng bụi lúa khi xe thù ủi đất
Người ra đi, chưa thấy nắm thóc này
Đã hiện lên bóng dáng mẹ tôi
Trong nắng đổ, mưa rơi
Cùng bà con cấy gặt…

Ôi từng hạt thóc
Vàng như những tia nắng mai
Đang rải đầy mặt đất

Lũ giặc muốn nơi này chỉ có màu xám của tro
Chúng muốn đến đất này gieo chết chóc
Nhưng kìa, mẹ tôi đang gieo thóc
Như chuyền sự sống vào cho đất
Ngay giữa nơi chúng muốn biến thành tro
Ngay giữa đất chúng muốn gieo chết chóc

Mẹ tôi đang gieo từng nắm thóc
Trên mảnh đất đạn bom nồng khét
Giữa một buổi sớm rất trong
Mặt trời mới mọc
Từng nắm thóc tay mẹ tung ra
Như những tia nắng vàng rải khắp…

THANH QUẾ

(Văn nghệ Bình Định số 113 tháng 9.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người gác hầm đường sắt

Tôi bước ra đường ray và tiến lại gần anh, một người đàn ông đen sạm, có bộ râu đen và lông mày khá rậm. Trạm gác của anh ở một nơi hẻo lánh và ảm đạm…

Giọt nước mắt muộn màng

Mẹ muốn vậy. Con đi cho mẹ vừa lòng. Sa gào lên rồi chạy ra khỏi nhà. Lồng ngực phập phồng, đầu muốn nổ tung vì tức giận.

Theo nắng trôi về

Nắng chiều nghiêng chếch, đổ xuôi theo triền dốc, vàng phai. Chiếc xe bất ngờ dừng lại ở khoảng đất trống tương đối bằng phẳng nằm giữa lưng chừng đèo…

Nắng qua thềm thương nỗi đa đoan

Dạo gần đây có nhiều dịp trở về quê hương, tôi để mình bị hút vào những hoài niệm xưa cũ một cách thụ động không tài nào dứt ra được…