Mẹ tôi đang gieo thóc

(VNBĐ – Thơ). Mẹ tôi đang gieo từng nắm thóc
Trên mảnh đất đạn bom nồng khét
Giữa một buổi sớm rất trong
Mặt trời mới mọc

Trong nắm thóc này
Đã hiện lên hình ảnh của cha tôi
Máu đỏ khắp người vẫn xông lên phía trước
Giành từng bụi lúa khi xe thù ủi đất
Người ra đi, chưa thấy nắm thóc này
Đã hiện lên bóng dáng mẹ tôi
Trong nắng đổ, mưa rơi
Cùng bà con cấy gặt…

Ôi từng hạt thóc
Vàng như những tia nắng mai
Đang rải đầy mặt đất

Lũ giặc muốn nơi này chỉ có màu xám của tro
Chúng muốn đến đất này gieo chết chóc
Nhưng kìa, mẹ tôi đang gieo thóc
Như chuyền sự sống vào cho đất
Ngay giữa nơi chúng muốn biến thành tro
Ngay giữa đất chúng muốn gieo chết chóc

Mẹ tôi đang gieo từng nắm thóc
Trên mảnh đất đạn bom nồng khét
Giữa một buổi sớm rất trong
Mặt trời mới mọc
Từng nắm thóc tay mẹ tung ra
Như những tia nắng vàng rải khắp…

THANH QUẾ

(Văn nghệ Bình Định số 113 tháng 9.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Cô gái ở phòng số 14

Hòa quyết định ở lại phòng số 14 thêm ngày nữa. Thêm một ngày ở lại Đà Lạt, Huấn luôn ở bên cạnh Hòa khi lang thang trên dốc dài đỏ màu hoa phượng vĩ, lúc lại lích rích trong vườn dâu…

Thơ từ Trại sáng tác VHNT Đà Lạt 2025

Từ ngày 17 đến 26.5, Trung tâm hỗ trợ sáng tác phối hợp với Hội VHNT Bình Định tổ chức Trại sáng tác VHNT tại Nhà sáng tác Đà Lạt với sự tham gia của 15 văn nghệ sĩ…

Hương cau quê nhà

Tôi đứng nơi sân nhà, trước hàng cau cao vút như chạm vào mây trời, bỗng nhiên thấy lòng mình xao xuyến lạ. Những tàu lá lấp lánh dưới nắng chiều, những chùm hoa trắng ngà vừa bung nở…

Món quà năm mới

Sau khi dùng bữa tối một mình tại nhà, Jacques de Randal cho phép người hầu ra ngoài và ngồi xuống bàn để viết vài bức thư. Anh luôn kết thúc mỗi năm như vậy, vừa viết vừa mơ mộng.