Lời trần tình gởi quê hương

(VNBĐ – Thơ).

Kính tặng mẹ

Con lầm lũi đi tìm khát vọng
Xa quê theo tiếng gọi lòng
Mẹ ở lại tháng ngày cùng cây lúa
Nắng mưa, khuya sớm với ruộng đồng!

Cây lúa non, cây lúa trổ đòng
Qua mùa gặt, hạt mầm gieo xanh lại…
Mẹ chỉ một thời con gái
Rồi thời gian nhuộm trắng mái đầu!

Gần trọn cuộc đời gian khổ vì đâu?
Mẹ chỉ khóc một lần
ngày cha ra đi không trở lại
Tháng năm – cuộc đời – bờ bãi
Mẹ thủy chung như cây lúa quê nghèo!

Chúng con lớn khôn, rời tổ bay xa
Căn nhà cũ, vườn ấu thơ… gởi lại
Mùa khế chín không người trèo hái
Mẹ đợi hoài, chim cũng chẳng về ăn.

THANH DƯƠNG HỒNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Bọ Rùa đi chợ Tết

Đây là lần đầu tiên Bọ Rùa được đón Tết. Năm nay Tết đến sớm. Tết đến sớm thì càng vui chứ có làm sao đâu?

Tết quây quần

Tối qua bà ngâm gạo nếp
Sáng nay đã nở nụ cười
Đỗ vo ửng màu vàng óng
Thịt nêm gia vị ngon tươi

Gọi mùa xuân sang

Mẹ đánh thức mùa xuân
Ngủ trên từng dảnh mạ
Bàn tay xua buốt giá
Rải màu xanh lên đồng

Anh hùng, gió chướng và con nước

Nguyễn Huệ trở về khi toàn thân ướt đẫm. Khuôn ngực vạm vỡ đầy những vết sẹo hiện ra dưới ánh trăng khi tỏ khi mờ. Năm ấy, Nguyễn Huệ ba mươi mốt tuổi…