(VNBĐ – Thơ). Gương mặt em khuất
sau tiếng ồn
những vai kịch cao siêu
rẻ tiền
anh dạt dần ra lề đường
lặng và ngốc
đã nói xin lỗi lại kinh tởm
đã cho ngủ yên những phản ứng
tự lạc vào những giấc mơ không tài nào nhớ rõ
tỉnh dậy ngơ ngẩn buồn
như người mất của
mà không biết mất cái gì.
THANH THẢO
(Văn nghệ Bình Định số 112 tháng 8.2022)