Hương đồng

(VNBĐ – Thơ). Ta trở về với tuổi thơ xưa
Theo chân mẹ lon ton nơi ruộng mạ
Căng lồng ngực – từng hơi thật đã
Ngai ngái hương đồng cỏ dưới chân đê.

Tuổi thơ lai láng bỗng ùa về
Ta lang thang giữa đồng sau vụ gặt
Âm ỉ cháy – lửa đồng không tắt
Hương khói thơm lan tỏa tận đáy lòng.

Dẫu đi đâu vẫn nhớ hương đồng
Trong gió thoảng có in hình bóng mẹ
Có cánh cò – một thời như thế
Có lũy tre làng, có bóng gốc đa.

Hương đồng – hương của hạt phù sa
Hương của lúa, của đất đai và cỏ dại
Có cả hương ngây thơ em gái
Quyện khói đồng thơm ngát mãi đời ta.

NGUYỄN ĐÌNH PHƯ

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…