Hương đồng

(VNBĐ – Thơ). Ta trở về với tuổi thơ xưa
Theo chân mẹ lon ton nơi ruộng mạ
Căng lồng ngực – từng hơi thật đã
Ngai ngái hương đồng cỏ dưới chân đê.

Tuổi thơ lai láng bỗng ùa về
Ta lang thang giữa đồng sau vụ gặt
Âm ỉ cháy – lửa đồng không tắt
Hương khói thơm lan tỏa tận đáy lòng.

Dẫu đi đâu vẫn nhớ hương đồng
Trong gió thoảng có in hình bóng mẹ
Có cánh cò – một thời như thế
Có lũy tre làng, có bóng gốc đa.

Hương đồng – hương của hạt phù sa
Hương của lúa, của đất đai và cỏ dại
Có cả hương ngây thơ em gái
Quyện khói đồng thơm ngát mãi đời ta.

NGUYỄN ĐÌNH PHƯ

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Duyên nợ trùng sinh

Lê Văn Hưng lại nhớ Ngọc Bích. Bao nhiêu năm tháng trôi qua nhưng bóng dáng người xưa vẫn da diết không thôi. Ánh mắt tuyệt vọng sầu thảm của nàng phút biệt ly luôn vò xé tâm can…

Thơ dự thi của Thái An Khánh

An Nhơn ẩn vào ta bằng ngôn ngữ của lúa
đôi vai của mẹ gánh trĩu mặt trời
lấm tấm mồ hôi mặn mòi non nước
đất nặng nghĩa tình gieo hạt trái tim ai.