Giấu giếm với mùa thu

(VNBĐ – Thơ).  Cây không giấu nổi lá vàng
Mùa thu xin chớ đi ngang làm gì

Ngàn sao lấp lánh mà chi
Đường khuya giấu bóng người đi một mình

Vườn xưa giấu trái còn xanh
Chim về mổ vụn cả nhành lá khô

Sóng chiều muôn đợt nhấp nhô
Đò không giấu được nỗi hồ nghi sông

Mười năm đếm mãi thành không
Ngày giấu tháng, mắt giấu lòng đơn phương

Biết không giấu được nỗi buồn
Con tàu nghiến bánh cho mòn lối vui…

NGUYỄN THÁI DƯƠNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…